"Cậu lái xe kiểu gì vậy?" Hồ Cẩn Huyên nhẹ nhàng hỏi, từ trang phục của anh xem ra là một tên đàn em trong xã hội đen. Nhưng rất dễ nhận ra, đen em xã hội đen căn bản không thể lái chiếc xe đắt tiền và hiếm có như vậy, chẳng lẽ là con cháu nhà giàu?
"Ci g? !" Mục Php Á kinh ngạc ni, c c qu v lí hay khng, rõ rng l c đột ngột dừng xe, lm hại anh đụng vo, vậy m lúc ny c lại c nhn co trạng trc? (l ngời sai còn thegioitruyen.com ngời khc)
Khng. . . . . . Khng. . . . . . Khng. . . . . . Những thứ ny khng phải trọng đim, trọng đim l c khng h m luyến trc hnh dng bn ngoi của anh. Chỉ dùng mấy giây liếc anh một cái sau đó cũng không thèm nhìn lại lấy một lần.
Cho dù hoá trang, nhưng bộ dáng anh tuấn của anh cũng khiến người ta mê muội. Nhưng tại sao ánh mắt cô không hề hứng thú với anh, chẳng lẽ cô không nhìn ra anh là ai?
Lẽ ra anh phải cao hứng mới đúng chứ? Anh ghét nhất người khác lúc nào cũng si mê nhìn anh, ghét đám phụ nữ như ruồi bọ luôn vây xung quanh. Nhưng tại sao giờ phút này trong lòng anh thậm chí có điểm chán nản đây. Khi anh còn chưa kịp phản ứng, đã nghe mỹ nữ nói tiếp, đủ cho anh nghẹn họng nhìn trân trối.
"Cậu còn chưa thành niên sao có thể lái xe trên đường lớn, hơn nữa cậu rõ ràng thấy xe của tôi ngừng lại, tại sao còn không thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/207822/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.