Bữa nay khuya với không khí ấm áp kết thúc. Tất cả mọi người ăn no ngồi trên ghế sa lon ở đại sảnh, Lý Vân Hi ưu nhã bưng rượu đỏ cực hảo từ Anh quốc từ từ thưởng thức.
Hồ Chính Phong đi theo Quý Tự San dọn dẹp phòng ăn, không có cách nào, ai bảo hn yu c gi nhỏ thích một mnh lm cng việc nặng. Nhng hn cũng khng nỡ nhn hai tay trng nõn của của c phải chịu khổ, cho nn, hn phải cùng ngời yu nhanh chng dọn dẹp, tranh thủ đ cho nng ít khổ cực một chút.
"Cẩn, cậu cng ngy cng gian tr rồi, thủ lĩnh bảo cậu giết Lý Thanh Quc, cũng khng ni đem ti sản hn ly hết." Quan Hạo Vũ cười nói, mắt mị giống tiểu hồ li.
"Nhưng lúc đầu cũng không có nói không thể lấy tài sản của hắn a, đúng không, thủ lĩnh?" Hồ Cẩn Huyên dí dỏm trả lời, nhiều tiền như vậy, mới để cho càng nhiều người có cơm ăn.
"Chỉ một lần này, lần sau không được viện cớ nữa, phải biết đây là trường hợp chung. . . . . ." Lý Vân Hi vẫn chưa nói hết liền có người cắt đứt, để cho nàng hết sức bất đắc dĩ.
"Phải biết đây là trường hợp chung, nếu như bị người khác phát hiện, cậu sẽ gặp nguy hiểm. Biết, biết rồi, các cậu xem tôi là ngồi không a! Dễ dàng như vậy liền bị phát hiện. Tôi như thế nào hồ đồ như vậy? Lại nói, thủ lĩnh, sao cậu càng ngày càng trở nên dài dòng, cẩn thận không có ai muốn cậu đó!" Hồ Cẩn Huyên giễu giễu nói, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/207820/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.