Trong thư phòng
Thẩm Dật Thần lười biếng ngồi trước bàn đọc sách xử lý công trên ghế, tay phải gõ gõ bàn, nhìn như không có quy luật chút nào lại khiến cho nội tâm hai nam tử áo đen trước bàn làm việc bất an.
Tròng mắt chim ưng khiến người ta không nhìn ra cái gì hơi híp lại, đen tối không rõ. Cả thư phòng an tĩnh có thể nghe thanh âm anh gõ bàn cùng tiếng hít thở.
Anh giống như là một Đế Vương, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể làm người khác không rét mà run, tự động thần phục dưới chân anh.
Hồi lâu sau, khi hai nam tử áo đen cũng không chịu nổi cái khí thế cường hãn kia, Thẩm Dật Thần mới không nhanh không chậm mở miệng hỏi: "Chuyện còn chưa làm xong sao?"
Rõ ràng một câu nói không có bất kỳ giọng điệu lại làm cho hai nam tử áo đen trong thư phòng run lên, cảm thấy nhột nhạt trong lòng, hận không thể lập tức khỏi nơi đầy áp lực này.
"Bẩm chủ tử, chuyện vẫn đang thuận lợi tiến hành." Một người áo đen cố giả bộ trấn định hồi đáp, tuy rằng như thế, trong giọng nói của hắn vẫn mang theo từng tia run rẩy, không phải bọn họ không làm việc, mà là chuyện vô cùng khó làm. Nghe giọng nói chủ tử không hề gợn sóng, anh biết chủ tử đang tức, trong lòng không ngừng mặc niệm, hi vọng lần này có thể hữu mệnh trở về.
"Thuận lợi tiến hành? Hai năm rồi, tính nhẫn nại của ta cũng dùng hết." Thẩm Dật Thần lạnh giọng nói, giờ phút này anh đâu còn bộ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1250319/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.