Nhìn thấy Tần Gia Uy vội vàng bước xuống xe, ai nấy đều nhìn vào người đàn ông cao lớn này.
Tần Gia Uy đứng trước cửa bệnh viện trong lòng nóng như lửa đốt, cặp mắt sắc bén nhìn về con đường đông đút người qua lại.
Con ngươi đen nhánh chợt hiện lên tia sáng khi anh nhìn thấy chiếc xe của Đường Vịnh Hi tiến vào.
Phan Minh Vũ vừa dừng xe lại, Tần Gia Uy đã gấp gáp mở cửa xe ra, đập vào mắt anh chính là một Đường Vịnh Hi đang nằm đau đớn ở ghế sau.
Trán cô lắm tắm những giọt mồ hôi lạnh, anh đau lòng khom xuống cẩn thận bế Đường Vịnh Hi lên.
"Gia Uy........"
Đường Vịnh Hi gọi tên anh một cách dịu dàng, vì đau đớn nên toàn thân cô không còn sức lực, cặp mắt cũng vì vậy đã trở nên mờ mịt hơn.
"Phải! Là Gia Uy của em."
Tần Gia Uy nói với giọng yêu thương, anh không quan tâm đến mọi người đang vây quanh nhìn họ, liền bế Đường Vịnh Hi đi thẳng vào nơi cấp cứu.
Đám thuộc hạ trong lòng lo lắng bước theo sau hai người.
Vừa đến trước cửa phòng cấp cứu, nữ viện trưởng cùng với mấy cô y ta đã đứng chờ sẵn.
"Tần tổng, mau đưa Tần phu nhân vào trong."
Mẫn Nghi nhìn Tần Gia Uy nói, trên đường Tần Gia Uy đến đây anh đã gọi điện thoại cho Mẫn Nghi nữ viện trưởng của bệnh viện Thân Ái tại Italy này.
Trong phòng cấp cứu Tần Gia Uy đứng một bên, một tay nắm lấy bàn tay lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-ong-trum-mafia/1886596/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.