Sáng ngày hôm sau khi Đường Vịnh Hi tỉnh dậy từ trong giấc ngủ say, đập vào mắt cô chính là khuôn mặt nghiêm nghị của Tần Gia Uy.
Đường Vịnh Hi cảm giác dưới mông mình rất mềm mại, không giống cảm giác cứng ngắc của mặt đất.
Đường Vịnh Hi nhìn xuống lúc này cô mới ý thức được toàn thân mình đang nằm gọn trên người của Tần Gia Uy, không biết từ lúc nào Tần Gia Uy đã bế cô lên đặt trên đùi anh để cô thoải mái ngủ trong lòng.
Cảm giác ngọt ngào chiếm lấy toàn bộ trái tim cô, không ngờ một nguời cô từng cho là một khúc gỗ không biết thương hoa tiếc ngọc là gì, lại trở thành một người đàn ông dịu dàng nhất mà cô từng gặp qua.
Đường Vịnh Hi vốn vĩ không biết sự dịu dàng này của Tần Gia Uy chỉ dành riêng cho một mình cô mà thôi.
Cặp mắt long lanh mở thật to nhìn thẳng vào khuôn nghiêm nghị của Tần Gia Uy, lúc này đầu anh hơi ngã về phía sau dựa vào bức tường đá cặp mắt nhắm nghiền hơi thở nguy hiểm phà vào khuôn mặt kiều diễm có phần cảm kích của cô.
Đường Vịnh Hi chợt giật mình, không biết từ lúc nào khi ở bên cạnh Tần Gia Uy cô lại ngủ ngon đến như vậy, đến cả việc có người chạm vào người mình cô cũng không hay biết.
Đường Vịnh Hi không biết thân thể của cô chỉ lơ là với mùi hương cùng hơi thở nguy hiểm của Tần Gia Uy.
Người khác chỉ cần đến gần cô một chút, Đường Vịnh Hi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-ong-trum-mafia/1886532/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.