Lần này Văn Nhân Mạc đi ra ngoài gặp chuyện quan trọng cản trở, cho nên trở về trễ vài ngày. Trong mấy ngày anh rời đi, anh cảm thấy rất bực bội, rất muốn nhìn thấy Triển Thất. Có thể những người ở bên cạnh đều quá khô khan, bọn họ đều sợ anh muốn chết, không có chống đối với anh như Triển Thất khiến cho anh cảm thấy giống như thiếu một cái gì đó, cho nên vừa trở về, trực tiếp đến chỗ Triển Thất.
Anh còn mang về cho Triển Thất vài mòn đồ. Nhất định là cô sẽ thích
Mới vừa bước vào trong sân Triển Thất, liền nghe được tiếng Triển Thất mắng người, trong lòng thấy mới lạ. Muốn nhìn một chút xem là ai lại chọc tới bà cô này, cũng không nghĩ đến, kế tiếp lại nghe được giọng nói của một người phụ nữ.
Anh cũng không nhớ rõ ngoài Triển Thất ra bên cạnh anh còn có loài động vật đó.
"Văn Nhân, Văn Nhân Bang chủ."
Khi anh đi vào phòng Triển Thất, mặt Như Mộng mới vừa còn hung dữ, sững sờ chốc lát, lập tức giống như biến thành người khác, thẹn thùng nhìn Văn Nhân Mạc.
Cô nghe rất nhiều người nói về diện mạo Văn Nhân Mạc, lúc mới đầu vẫn còn không tin tưởng. Bây giờ nhìn lại, miêu tả còn thua xa người thật, gây cho cô rung động quá lớn, cô không tiếc khi phải làm bất cứ giá nào để có được anh. Hay. Bằng bất cứ giá nào cô cũng muốn có được anh
"Cô là ai, không biết tôi ghét phụ nữ sao, mau cho cô ta biến đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-dai-ca-xa-hoi-den/2208246/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.