“Diễm bang nội quy điều luật thứ hai, đối với bất kỳ kẻ đào binh giết không tha, theo như tôi đọc thỉnh nhớ lại đối với kẻ trong tình hình nguy cấp lại chạy khỏi Diễm bang như Vương đà chủ, đây chính là biểu hiện của kẻ đào binh. Bây giờ, còn ai muốn rời đi.”
Vương đà chủ là công thần, mặc dù mấy ngày nay không có chiến tích gì, nhưng cũng là nguyên lão, cứ như vậy liền bị bắn chết còn ai dám rời khỏi Diễm bang, không phải muốn chết sớm sao.
Bất quá cũng có vài người không sợ chết: “Lão tử muốn đi, thế nào, có giỏi bắn chết bọn tôi đi.”
“Đúng, cậu giỏi thì bắn chết người trong Diễm bang đi, như vậy lão tử mới chịu thua.”
Lần này là một đường chủ và một tên đà chủ, bọn họ ỷ mình chức vụ của mình trong bang cao nên không xem ai ra gì, hơn nữa lại đang trong tình hình nguy cấp, đã giết một đà chủ rồi, chẳng lẽ còn giám giết thêm hai người bọn họ sao. Cho dù là Văn Nhân Mạc mới lần đầu đảm nhiệm ở Thanh Phong trại cũng không dám cùng lúc giết nhiều người như vậy, nhưng bọn hắn sai lầm rồi, Văn Nhân Mạc không giết, căn bản là anh không để họ vào trong mắt.
“Phanh, phanh.”
Bắn hai phát súng, hôm nay Triển Thất quyết định sửa trị bang quy, coi như giết hết những người cấp cao thì thế nào, chẳng lẽ không có bọn họ Diễm bang sẽ bị huỷ sao? Không bao giờ, thiếu ai cũng không ảnh đến toàn cục, những người này xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-dai-ca-xa-hoi-den/2208122/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.