Dù đã trở thành cỗ máy giết người tàn nhẫn nhưng khi nghe được lời nói của Triển Thất thì Văn Nhân Mạc lập tức tỉnh táo lại, lúc đầu anh tưởng mình nghe nhầm nhưng khi quay đầu lại nhìn thì lập tức anh từ một sát nhân cuồng ma trở thành người đàn ông dịu dàng.
“Thất.”
Văn Nhân Mạc vừa kêu lên một tiếng, tiếng gọi còn chưa dứt thì anh đã ngã khuỵu xuống, anh như vậy dọa Triển Thất sợ hãi, vội vàng chạy tới đỡ anh dậy, bắt mạch, sau khi xác định không có việc gì mới yên lòng.
“Phu nhân, bang chủ là bị làm sao vậy?”
“Không có việc gì, các anh giúp tôi đỡ anh ấy lên giường đi, anh ấyvì bị máu không lưu thông do mới vừa rồi bị kích thích quá độ, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.”
Sau khi nghe Triển Thất nói vậy mọi người mới yên lòng, nhớ tới một màn vừa thấy làm cho người ta kinh hãi quá mức, lúc này có vài người còn đang ở hiện trường không nhịn được chạy ra ngoài nôn mửa.
“Người đâu, mang đến cho tôi một thùng nước ấm.”
Sau khi đã chuẩn bị nước xong, Triển Thất ôm Văn Nhân Mạc đặt vào trong thùng gỗ, những năm nay cô thường xuyên luyện võ nên cơ thể có vẻ cường tráng hơn so với đàn ông, nên việc ôm Văn Nhân Mạc đặt vào thùng gỗ cũng không cần cố gắng hết sức. Cái thùng này rất lớn, ddlqd sau khi đặt Văn Nhân Mạc vào thùng gỗ, cô cũng cởi hết bộ hỉ phục trên người rồi cùng ngồi vào thùng gỗ. Cô nhẹ nhàng dùng khăn lông lau sạch vết máu trên mặt anh, và cởi bỏ hết quần áo trên người anh, đã ba năm cô chưa từng thấy qua cơ thể của anh, lần trước cũng chỉ là quyết tâm không nhìn, bây giờ nhân lúc anh ngủ say nên mới yên tâm to gan thưởng thức.
Lồng ngực bền chắc, bụng không có chút mỡ thừa nào, bắp thịt to lớn, nhìn thấy đàn ông có sức quyến rũ cực kì hấp dẫn, Triển Thất không phải sắc nữ, nhưng khi thấy vóc người hoàn mỹ như thế vẫn không nhịn được chảy nước miếng. Tay nhè nhẹ lau lồng ngực của anh rồi lướt qua mỗi tấc da thịt trên cơ thể anh, khi lau đến sau lưng thì phát hiện rất nhiều vết sẹo, có vết sẹo của thương cũng có vết sẹo của súng, mặc dù cô vẫn biết anh rất vất vả, nhưng quả thật không nghĩ anh có thể bị nhiều vết thương như vậy.
“Có phải nhìn rất xấu hay không?”
Sau khi thấy những vết sẹo kia có một khắc Triển Thất đau lòng cho anh, nước mắt cũng không nhịn được mà rơi xuống, đang muốn nhanh chóng tắm cho anh xong để anh có thể ngủ ngon một chút thì lại truyền đến giọng nói của anh.
“Lão đại, anh đã tỉnh.”
“Thật ra thì anh đã sớm tỉnh rồi, nhưng anh thật sự không dám mở mắt, sợ tất cả đều là mộng, tỉnh lại chỉ còn một mình. Ba năm nay, anh nằm mơ thấy em vô số lần, nằm mơ cùng em luyện bắn súng, vận động, ngủ, còn có giống như lúc này em chà lưng cho anh, nhưng mỗi lần tỉnh lại thì tất cả cũng chỉ là mơ. Em phải ôm thật chặt anh, không được buông tay, em có biết anh rất sợ sẽ mất đi em không, đồng ý với anh sau này không bao giờ được phép để bị thương nữa được không.”
Vừa tỉnh lại Văn Nhân Mạc đã lập tức ôm Triển Thất thật chặt vào lòng, lúc đầu Triển Thất còn chưa thích ứng kịp nhưng khi nghe được anh nói vậy thì tâm lần nữa khó chịu. Thật ra thì ba năm này không phải mỗi ngày cô cũng đều mơ thấy anh sao, có người nói, vì đối phương nhớ cô nên mới có thể để cô nằm mơ thấy anh, buổi tối mỗi ngày hai người bọn họ cùng nhau đi vào giấc mộng cũng là bởi vì cả hai đều quá nhớ nhung lẫn nhau.
Đến khi cảm nhận được nhiệt độ của người trong ngực thì lòng Văn Nhân Mạc mới buông xuống, biết đây không phải là mộng, coi như Triển Thất đã đến bến Thượng Hải nhiều ngày như vậy nhưng anh vẫn lo được lo mất, cho tới bây giờ mới phát giác ra đây tất cả đều là thật, Triển Thất thật sự đã ở bên cạnh anh rồi.
“Em có thấy vết sẹo trên lưng anh thật sự rất xấu hay không?”
Triển Thất một bên ôm anh một bên thì vuốt ve mỗi một vết sẹo trên lưng anh, cho nên Văn Nhân Mạc mới hỏi lại lần nữa, anh vẫn rất để ý chuyện này, anh nghĩ muốn cho cô một cơ thể hoàn hảo nhất, cũng đã từng nghĩ đến dùng dược thủy xóa đi những vết sẹo đó, nhưng vẫn không làm vậy, vì những vết sẹo này rất nhiều là do khi còn bé bị Thác Bạt Dã đánh khi bắt lại, anh muốn nhìn những vết sẹo này để nhớ tới bản thân đã từng chịu đau đớn như thế nào mới có thể kiên trì đến tận bây giờ.
“Không xấu xí, một chút cũng không xấu xí, không phải nói đàn ông có sẹo mới men nhất ư, em rất thích nó.”
“Ừ, men là sao?”
“Đần, ý tứ chính là rất đàn ông, là Long Mai đã nói với em.”
Triển Thất chưa từng tiết lộ ra việc cô biết tiếng Anh, vì không muốn hù dọa anh cho nên nối dối là do Long Mai nói.
“Mới vừa rồi anh rõ ràng thấy phát súng kia bắn trúng em, tại sao lại không có chuyện gì? Hơn nữa ngay cả một chút dấu vết bị thương cũng không có là sao?”
Khi xác định thật sự Triển Thất không có chết, Văn Nhân Mạc quay mặt Triển Thất lại, kiểm tra khắp cơ thể cô một lượt. ddlqd Anh sờ khắp cả cơ thể của Triển Thất, Ni Mã, bây giờ hai người bọn họ không có mặc quần áo lại cùng ngồi chung trong thùng gỗ, anh sờ tới sờ lui như vậy không biết là thật sự quan tâm cô hay là có suy nghĩ muốn sỗ sàng cô nữa.
“Thật ra thì em cũng cho là mình sẽ chết, nhưng là nhờ cái đó, hôm nay, khi hôn lễ em muốn buộc ngực thật chặt để mặc áo cưới cho đẹp, cái đó là làm từ vòng thép, cái đó Davy sử dụng để làm cho người áo cưới đẹp hơn cho nên thép vòng đó được cho rộng một chút, khi đi đổi lại áo cưới thì em cũng không có mặc áo lót, cũng lười không cởi nó ra. Phát súng kia bắn trúng ngay vòng thép trên ngực cho nên em mới có thể bình yên vô sự.”
Mặc dù đối với việc Triển Thất nói cái gì buộc ngực, cái gì vòng thép anh không hiểu nhưng anh biết, đó là do cơ duyên xảo hợp mà phát súng kia bị đánh trật ra, cũng chính vì vậy mà Triển Thất mới nhặt về một mạng.
“Bà xã, hiện tại có phải chúng ta nên làm chút gì không? Như là động phòng chẳng hạn?”
Văn Nhân Mạc vừa nói vừa xấu xa cầm lấy tay Triển Thất đưa đến địa phương bí mật nào đó siết chặt lại, Triển Thất giật mình kinh hô ra tiếng, cô nào biết người đàn ông này khôi phục lại nhanh như vậy, hơn nữa mới vừa rồi còn trải qua một trận huyết chiến mà còn có thể hăng hái chứ.
Triển Thất không biết là Văn Nhân Mạc đã đợi cô thật lâu rồi, sau lần đầu tiên phát hiện cô còn nhỏ không thích hợp làm nên mới bỏ qua cho cô, sau đó lại tách ra lâu như vậy mới gặp mặt nhau nhưng vẫn chưa ăn được cô, lại thêm lúc vừa rồi cô thiếu chút nữa đã rời anh đi, một khắc kia khiến cho anh đã khao khát lại càng khao khát hơn, hiện tại khẩn cấp muốn ăn cô vào bụng mới có thể an tâm.
Hơn nữa, hiện tại là cảnh tượng này càng kích thích anh nếu anh không làm ra chuyện gì đó thì hẳn anh không phải là đàn ông rồi.
“Chúng ta đến trên giường có được không?”
Cảm nhận được tiểu Văn Nhân Mạc đang kêu gào trong tay mình, Triển Thất cũng biết hôm nay là chạy không thoát, nhưng ở phương diện này cô vẫn còn là một người mới, cứ kích thích như vậy cô còn không tiếp nhận nổi. Mới vừa rồi bởi vì Văn Nhân Mạc hôn mê nên cô mới có thể giúp anh tắm rửa, xem mạch tượng vốn cho là anh có thể bị hôn mê suốt một ngày, không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã tỉnh lại.
“Không cần, em còn chưa có tắm xong cho anh đâu, chờ em tắm xong cho anh rồi sau đó anh cũng muốn tắm cho em nữa.”
“Em đã rửa sạch rồi, cũng đã rửa sạch cho anh rồi, mới vừa rồi anh hôn mê nên không biết.”
“Không cần ăn vạ, anh đã sớm tỉnh rồi, khi đi vào thùng gỗ em mới chỉ chà nhẹ thôi, hơn nữa cũng chỉ chà lau ở sau lưng anh.”
Triển Thất không ngờ lão đại hắc đạo ngày thường lãnh khốc thế nhưng bây giờ lại trở nên vô lại như vậy, hết cách rồi, chỉ có thể giơ khăn lên lau cho anh, cô xấu hổ không dám ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt nóng rực của anh. Nhưng cúi đầu cũng không được, vì cúi đầu thì thấy tiểu Văn Nhân Mạc đang từ dưới nước ngẩng lên chào hỏi cô, thần a, mau chạy tới cứu cô với.
“Được rồi, đã tắm xong, em đã sớm tắm rửa trước cho mình nên không cần tắm lại nữa.”
Triển Thất gia tăng tốc độ dùng khăn lau lung tung khắp người anh một lần, nếu cô lại đi xuống một chút nữa thì có thể bị chảy máu mũi không chừng, con mụ nó, sao một người đàn ông bình thường như vậy nhưng lúc này lại hấp dẫn như thế chứ.
“Vẫn chưa tắm xong đâu, nơi này còn chưa có tắm đấy?”
Vừa nhìn chỗ Văn Nhân Mạc chỉ thì Triển Thất đã 囧 rồi, nếu là trong chăn thì không nói, nhưng bây giờ hai người trần truồng lại ngồi đối diện với nhau trong thùng gỗ khiến cô mặt đỏ tim đập.
“Lão đại, em không muốn tắm nữa, hơn nữa nước cũng lạnh rồi, chúng ta ra ngoài có được không?”
Triển Thất làm nũng, vừa nói vừa trực tiếp rướn người lên ôm cổ Văn Nhân Mạc, trong nháy mắt nơi nào đó cô chạm đến chỗ nào đó, cô chân thật cảm nhận được sự biến của tiểu bằng hữu.
“Em gọi anh là gì, gọi lại một lần nữa xem.”
“Lão đại.”
Cô rõ ràng đã đánh giá thấp trình độ nhẫn nại của người nào đó, cũng đã nhịn ba năm rồi, nếu hôm nay không hảo hảo giáo huấn nha đầu này một chút, xem cô sau này có còn dám tùy tiện nữa không. “Anh cho em một cơ hội nữa.”
Triển Thất nhìn Văn Nhân Mạc cắn răng nghiến lợi mới phản ứng được, mới vừa rồi anh gọi cô là bà xã, cô đã từng ảo tưởng qua n lần anh gọi cô như vậy nhưng trường hợp này khiến cô cảm thấy rất quái dị, ddlqd còn nghĩ sau khi kết hôn anh vẫn để cho cô gọi tên anh, nhưng mới vừa rồi anh gọi cô như vậy nghĩa là trong lòng đã chấp nhận cô, hơn nữa nghe anh gọi trong lòng cô cũng rất vui mừng.
“Ông xã.”
“Không nghe thấy, gọi to một chút.”
“Ông xã.”
“Bà xã.”
“Ừ.”
“Anh yêu em.”
“Em cũng yêu anh.”
Bọn họ đã từng cười nhạo nam nữ đi chung với nhau mỗi ngày sao không thấy chán, nghe bọn họ mỗi ngày đều nói lời tâm tình cảm thấy rất buồn nôn, nhưng bây giờ hai người bọn họ cũng thế lại cảm thấy thật ngọt ngào, giống như mỗi lần nói một câu như vậy có thể làm cho lòng của bọn họ gần như hơn một chút.
Anh cũng không muốn kiềm chế nữa, cô cũng không để ý việc vẫn còn đang ở trong thùng tắm mà ôm hôn nhiệt liệt, giờ khắc này nước đã lạnh nhưng bị nhiệt độ trên người bọn họ mà làm cho sôi trào lên.
Đây là đêm động phòng của bọn họ, thật giống như đã đợi ngàn vạn năm mới đổi lại giờ khắc này, anh hôn cô, cô cũng hôn trả lại anh, nhiệt tình như vậy, đầu nhập vào nhau như vậy, một khắc kia khi cả hai thuộc về nhau thì thời gian dường như cũng dừng lại, cả thế giới chỉ có hai người bọn họ với nhau.
Từ thùng nước tắm đến trên mặt đất, từ trên mặt đất đến trên giường vẫn không tách rời nhau, nhìn thấy dấu vết khắp nơi không khỏi biểu đạt giờ phút hạnh phúc và vui vẻ nhất của hai người, cuối cùng, không biết đã làm bao lâu cho đến khi cả hai cùng nhau đạt tới hạnh phúc tột cùng cũng chưa dừng lại.
…
Hai người cả đêm không ngừng vận động, những người khác vẫn còn lo lắng cho thân thể Văn Nhân Mạc nên cố ý đến phòng Văn Nhân Mạc nghe ngóng nhưng khi nghe từng trận âm thanh làm cho người ta mặt đỏ tim đập thì bọn họ hoàn toàn yên lòng. Người bình thường có lẽ làm mấy lần thì xong rồi, đằng này âm thanh ái muội cả đêm không dứt, cho đến khi mặt trời mọc mới yên tĩnh lại.
Toàn bộ máu tanh trong hỉ đường đã được dọn dẹp sạch sẽ, không khí trở lại tưng bừng, còn tìm pháp sư làm phép, Thanh Long bang khôi phục sức sống lần nữa. Văn Nhân Mạc mặc kệ người khác làm gì thì làm, còn phòng anh vẫn khép chặt cửa suốt cả ngày, còn có thỉnh thoảng truyền tới âm thanh không hài hòa khiến cho không ai dám đi gọi người. Cuối cùng không còn cách nào khác, đành gọi Thích Thiên còn đang ở trong phòng tân hôn chủ trì đại cục.
Sau khi gặp lại Tiễn Kỳ, Thích Thiên vẫn không có bạc đãi mình, cho nên hiện tại đúng lúc chia sẻ gánh nặng với lão đại.
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt một cái đã qua 3 ngày rồi, trong 3 ngày này Thích Thiên vẫn chưa bước vào được tân phòng, mà Văn Nhân Mạc ở trong tân phòng suốt 3 ngày không ra ngoài một bước, chỉ thỉnh thoảng gọi người đưa cơm mấy lần.
“Ông xã, chúng ta lần sau lại tiếp tục được không?”
Thật sự Triển Thất đã không chịu nổi nữa rồi, 3 ngày nay trừ lúc đi nhà cầu ra thì căn bản cô không có xuống giường. Trải qua việc Văn Nhân Mạc liên tục đổi các tư thế tấn công ép buộc, cô đã không còn hơi sức để xuống giường. Mặc dù mỗi ngày đều do anh ra sức vận động nhưng tại sao càng ngày anh càng có tinh thần, còn cô thì mệt đến không thở nổi, chẳng lẽ anh làm không biết mệt sao?
Nhìn nữ nhân trước mặt mệt mỏi Văn Nhân Mạc cũng rất đau lòng cô nhưng mà anh thật sự không khống chế được, ai bảo sau mỗi lần xong thì cô lại làm cho anh có cảm giác nữa, cho nên không cẩn thận đã trải qua 3 ngày rồi. Sau khi suy nghĩ một chút thì biết sau này cả hai còn nhiều thời gian nên không cần gấp cho nên mới tính toán thả cô ra.
“Chúng ta lại làm một lần cuối cùng nữa được không?”
Vốn cho là anh đã nghĩ thông rồi, không ngờ vẫn còn một lần nữa, Triển Thất muốn hôn mê luôn, nhưng là ngất trước hay là muốn bắt anh cho ăn no trước, cô đang phân vân thì đã bị anh ăn.
Lúc Văn Nhân Mạc rời khỏi phòng thì đã qua 4 ngày, vừa ra ngoài đầu tiên đã bị Thích Thiên bắt được dừng lại oán trách vài câu, sau đó chính là có một đống chuyện lớn nhỏ cần chờ anh xử lý.
“Bang chủ, Lâm môn chủ Chu Tước môn đã tới một chuyến, khi biết anh và phu nhân vẫn đang nghỉ ngơi nên đã rời đi, trước khi đi anh ta nhờ thuộc hạ chuyển lời cho bang chủ, chuyện anh ta đồng ý với bang chủ đã làm được rồi, vì vậy cũng yêu cầu bang chủ thực hiện lời hứa.”
Sau khi nghe cấp dưới báo cáo, hai mắt của Văn Nhân Mạc sáng lên, cuối cùng con cá cũng đã mắc câu.
“Chờ phu nhân tỉnh lại thì đi báo chuyện này với phu nhân, chuyện này để cô ấy tự xử lý, còn nữa, đi thông báo xuống dưới, về sau lời của phu nhân cũng giống như lời của tôi… Cô ấy muốn cái gì, cần cái gì thì mọi người tận lực ủng hộ cô ấy, trong bang tất cả mọi chuyện đều nghe lời cô ấy.”
Lời của Văn Nhân Mạc đã khiến cho những người kia ngơ ngẩn, vào ngày thành thân đó Văn Nhân Mạc cũng đã nói vậy, sau này ở Thanh Long bang, vị trí bang chủ là chỗ của lão đại và phu nhân ngồi chung, lúc đó tất cả mọi người đều cho là bang chủ dụ dỗ bang chủ phu nhân vui vẻ mới nói như vậy, không ngờ đây là sự thực. Hơn nữa, nghe ý của lão đại thì lời của phu nhân mới là quan trọng, đây là bang chủ muốn cưng chiều cô lên tận trời cao nha. Nhưng phu nhân là em gái của môn chủ Chu Tước môn, ddlqdvậy sau này Thanh Long bang phải làm sao đây? Mấy người suy nghĩ một chút rồi lập tức đi tìm các trưởng lão thương lượng xem sao.
Tin tức Văn Nhân Mạc vừa đưa ra đã khiến cho trong và ngoài bang muốn nổ oanh một tiếng, toàn bộ trưởng lão ở khắp nơi đều tìm tới, nhưng là chuyện Văn Nhân Mạc đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được, hơn nữa anh biết, những người này rất nhanh không cần phải lo lắng gì nữa, một khi Triển Thất ra tay anh đều rất yên tâm.
Khi Triển Thất nghe Lâm Phong thế nhưng tới cửa đòi đồ cưới thì rất hưng phấn, xem ra anh ta đã bị Trương đại soái bức đến nóng nảy rồi. Ở bến Thượng Hải này người còn có thể khó đối phó cũng chỉ có Trương đại soái thôi, còn những thế lực khác sớm muộn gì cũng đều sẽ thu phục hết.
“Đi chuẩn bị cho tôi hai mươi cái rương, toàn bộ đồ bên trong đều chất đầy vũ khí, ngoài ra mỗi người chuẩn bị tốt vũ khí cùng ta đến Chu Tước môn.”
Mệnh lệnh của Triển Thất ban ra khiến rất nhiều người gãi đầu khó nghĩ, vốn cho là cô nhất định sẽ bảo vệ tốt quân hỏa nhưng tình huống hiện tại làm cho người khác đều nghĩ cô giống như muốn đập phá quán. Nhưng là bang chủ đã phân phó, phu nhân nói cái gì đều phải tuân theo, cho nên lập tức chuẩn bị đồ Triển Thất muốn rồi cùng cô đi tới Chu Tước môn.
Đây là chuyện nội bộ của Chu Tước môn, Văn Nhân Mạc không tiện nhúng tay vào, hơn nữa nhất định Triển Thất muốn tự mình giải quyết, anh chỉ có thể phái một đội quân tinh anh đi theo, còn nói với Long Mai và Tiễn Kỳ đi cùng.
“Em gái tốt của anh, em đã tới rồi, mới mấy ngày không gặp nhưng em lại đẹp ra không ít nha.”
Lâm Phong vừa thấy Triển Thất đến giống như thấy vị cứu tinh bởi thật sự anh bị Trương đại soái ép đến không thở nổi.
“Ah, sao vật này không đúng vậy, không phải em rể đã nói đưa gấp đôi sính lễ sao?”
Lâm Phong vừa nhìn chỉ thấy có hai mươi cái rương, còn kém nhiều so với sính lễ ban đầu Văn Nhân Mạc đưa đến, vậy làm sao anh có thể giao phó với Trương đại soái chứ.
“Đồ ư, chắc chắn là không ít, chỉ là tôi muốn tính toán trước với anh đã.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]