🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Bố, bố yên tâm đi, con và Chấn Diệp nhất định sẽ tiếp đãi các vị khách quý đàng hoàng mà.”
Trong lòng Hoa Vô Song khẽ hừ một tiếng, bà biết rất rõ ràng cô ta có ý định khác, chỉ nghĩ đến việc muốn quyến rũ Lục Kiến Nghi thôi. Bà nhất định sẽ để mắt đến cô ta thật kỹ, sẽ không bao giờ để cho cô ta phá hoại cuộc hôn nhân hạnh phúc của cháu gái mình!
Nói chuyện thêm một lúc, sau đó Đỗ Tư Nam mời Lục Kiến Nghi chơi một ván cờ. Ông ấy đam mê cờ vây, nghe nói Lục Kiến Nghi chơi cờ rất giỏi, ông ấy rất nóng lòng muốn chơi một ván cờ với anh.
Hai người đi tới phòng đánh cờ, Hoa Phi cũng vội vàng đi theo, cậu ta ngồi bên cạnh xem hai người chơi cờ.
Cô út nhà họ Đỗ và một người đàn ông vô cùng đẹp trai từ bên ngoài đi vào, vốn dĩ Hoa Hiền Phương cứ nghĩ rằng anh đẹp trai này là bạn trai của cô nhỏ Đỗ cơ, không ngờ gã ta lại là trợ lý riêng của bà cụ Đỗ, tên là Eric.
Bà cụ Đỗ là bà hoàng của Đỗ Thị, chồng của bà ta đã mất cách đây mười năm, dưới tay bà ta có một dàn trợ lý, tất cả đều là những anh đẹp trai trẻ trung tươi trẻ. Bà ta rất am hiểu cách giữ gìn nhan sắc, tuy đã hơn sáu mươi tuổi nhưng trông bà ta cũng chỉ như mới bốn mươi mà thôi. Mái tóc của bà ta đen nhánh, làn da cũng căng mịn đàn hồi.
Bà ta là một người phụ nữ biết cách hưởng thụ, cuộc sống xa hoa lãng phí, gọi bà ta là Võ Tắc Thiên của nhà họ Đỗ cũng không quá đáng chút nào.
Hoa Hiền Phương vẫn cảm thấy khá ngạc nhiên, trong một gia tộc lớn âm thịnh dương suy như nhà họ Đỗ thì người phụ nữ nào cùng đều vô cùng mạnh mẽ, chẳng trách mà nhìn dượng cứ khúm na khúm núm như vậy, không có chút tinh thần phản kháng nào cả.
Cô nhỏ Đỗ cũng có rất nhiều trợ lý riêng, thậm chí còn tặng người mình thích nhất cho bà cụ Đỗ nữa.
Một người đàn ông giàu có và quyền lực sẽ xem phụ nữ một món đồ chơi. Mà phụ nữ có quyền có thế cũng có thể xem đàn ông là một món đồ chơi.
Bà cụ Đỗ cười tủm tỉm liếc nhìn cái bụng dưới hơi phình lên của Hoa Hiền Phương, bà ta hỏi: “Cháu dâu, đứa bé được mấy tháng rồi?”
“Bốn tháng rồi ạ.” Hoa Hiền Phương trả lời.
Bà cụ Đỗ nhìn cháu trai một cái rồi nói: “Nhà họ Đỗ chúng ta hơi ít người, không giống như nhà bà chị đông con đông cháu, gia đình rất đông vui. Đợi đến khi Chấn Diệp và Sênh Hạ kết hôn, nhất định phải sinh thật nhiều con, như thế thì nhà họ Đỗ chúng ta cũng sẽ đông vui hơn.”
Hai má Lục Sênh Hạ đỏ bừng cả lên, cô bé nói: “Vậy cháu và anh Chấn Diệp sẽ sinh sáu đứa, ba trai ba gái ạ.”
“Được được được, sáu đứa tốt lắm, không nhiều cũng không ít.” Bà cụ Đỗ cười vang, vô cùng hài lòng với cháu dâu tương lai này, không chỉ xứng đôi vừa lứa mà còn thông minh ngoan ngoãn nữa.
Cô nhỏ Đỗ uống một ngụm trà, dùng giọng điệu thản nhiên nói: “Tôi nghe nói nhà họ Lục đã xảy ra chuyện lớn, mẹ của Sênh Hạ bị đuổi ra khỏi nhà, chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của Sênh Hạ ở nhà họ Lục chứ?”
Lời nói tưởng chừng chỉ là vô tình nói ra nhưng thực chất lại giấu giếm mũi dao ở trong đó.
Cô nhỏ Đỗ đang tranh giành vị trí người thừa kế với anh trai mình, nếu Đỗ Chấn Diệp và nhà họ Lục kết làm thông gia thì sẽ rất có lợi cho Đỗ Tư Nam, tất nhiên là cô nhỏ Đỗ sẽ cảm thấy bị uy hiếp rồi.
Hoa Hiền Phương khẽ cười, cô nói: “Sênh Hạ từ lâu đã được nhận làm con thừa tự của dòng chính nhà chúng cháu rồi, con bé là trưởng nữ của nhà chúng cháu đấy. Cháu và Kiến Nghi chỉ có mỗi một cô em gái cưng này thôi, con bé giống như một hòn ngọc quý mà chúng cháu nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa vậy. Bình thường con bé chỉ rơi một sợi tóc mà bọn cháu còn đau lòng gần chết đây này.”
Những lời này đã thể hiện rõ địa vị của Lục Sênh Hạ ở nhà họ Lục rồi.
Lục Sênh Hạ cong khóe môi, vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc, cô bé nói: “Cháu đã cắt đứt quan hệ với mẹ nhỏ rồi, từ nay về sau đường ai nấy đi, không liên quan gì đến nhau nữa, bà ấy không thể làm ảnh hưởng đến cháu, mà cháu cũng sẽ không quan tâm đến bà ấy nữa.”
Bà cụ Đỗ hơi gật đầu, nói: “Bà biết cháu là một đứa trẻ hiểu chuyện mà, có thể giữ tỉnh táo như vậy là chuyện tốt.”
Làm người chỉ sợ đứng sai phe, chỉ có một người phụ nữ thông minh mới có thể làm con dâu của nhà họ Đỗ.
Cô nhỏ Đỗ bĩu môi: “Sênh Hạ, dù gì thì bà ta cũng là mẹ ruột của cô, cô làm như thế chẳng phải là quá vô tình rồi sao?”
Lục Sênh Hạ nhìn cô ả không chớp mắt và nói: “Là thành viên của một gia tộc giàu có thì lúc nào cũng phải đặt lợi ích của gia tộc lên hàng đầu, phải biết xem xét tình hình, xem cái gì là quan trọng nhất. Không thể để bất kỳ người nào hay bất kỳ ai khác vượt lên trên lợi ích của gia tộc được. Sau này, khi tôi gả vào nhà họ Đỗ thì chính là người nhà họ Đỗ, tôi cũng sẽ đặt lợi ích của nhà họ Đỗ lên hàng đầu, không làm ra những chuyện gây hại đến nhà họ Đỗ, cũng tuyệt đối không cho phép kẻ nào làm tổn hại đến lợi ích của nhà họ Đỗ cả!”
Bà cụ Đỗ hài lòng gật đầu và nói: “Cháu nói hay lắm, đúng là một đứa bé hiểu chuyện mà. Một người nội trợ đảm đang phải như thế này chứ. Làm việc theo cảm tính là điều tối kỵ nhất của người làm việc lớn.”
Trong mắt cô nhỏ Đỗ lóe lên một tia lửa, vốn dĩ cô ả muốn chế nhạo Lục Sênh Hạ, khiến cô bé xấu mặt, lưu lại ấn tượng xấu cho bà cụ. Không ngờ ngược lại còn cho cô bé cơ hội thể hiện nữa chứ.
Đỗ Di Nhiên lắc lắc ly rượu trong tay và nói: “Sênh Hạ, cô nói những lời này đều là thật lòng sao? Không phải là vì cô muốn gả cho Chấn Diệp nên mới phải bất đắc dĩ cắt đứt quan hệ với mẹ cô, sau đó quay sang lấy lòng Tổng giám đốc Lục và mợ chủ Lục đó chứ?”
Hoa Hiền Phương giật giật khóe miệng, khẽ mỉm cười nói: “Cô Đỗ có trí tưởng tượng phong phú như vậy sao cô không đi viết tiểu thuyết đi nhỉ? Người một nhà thì nên hòa thuận và tin tưởng lẫn nhau, nghi ngờ như vậy là không được đâu nhé.”
Khóe miệng của Đỗ Di Nhiên méo xệch đến tận mang tai giống như là bị ong vò vẽ đốt vậy, cô ta nói: “Tôi chỉ đang đưa ra một suy đoán hợp lý thôi mà?”
Hoa Hiền Phương thở dài: “Xem ra cô Đỗ không thích Sênh Hạ nhà chúng tôi cho lắm nhỉ? Tôi bắt đầu lo lắng, không biết sau này cô có bắt nạt Sênh Hạ nhà chúng tôi hay không đây?”
Cô còn chưa nói dứt lời thì bà cụ Đỗ đã vội vàng lên tiếng: “Cháu dâu, cháu cứ yên tâm, ở trong cái nhà này, ai mà dám bắt nạt con bé thì bà sẽ cho người đó đẹp mặt!”
Hoa Hiền Phương cười nhẹ: “Có câu nói này của bà thì cháu yên tâm rồi.”
Đỗ Di Nhiên và cô nhỏ Đỗ nhìn nhau một cái, trong lòng tức đến phát điên.
Hoa Hiền Phương đây là đang đảo khách thành chủ, có thể cô đã quên mất ở đây là thành phố Tinh Không, là địa bàn của nhà họ Đỗ, chứ không phải nhà họ Lục.
Eric đặt tay lên bả vai của bà cụ Đỗ, gã ta là một người đàn ông xinh đẹp quyến rũ, làn da trắng nõn như trứng gà bóc vậy.
“Chủ tịch Đỗ, đến giờ làm spa rồi, hôm nay tôi mới vừa học được một kỹ thuật mới, bà có muốn thử một lần không?”
Bà cụ Đỗ gật đầu, bảo con gái và con dâu tiếp đãi khách quý, còn mình thì cùng Eric đi lên lầu. Bà ta là một người làm việc có quy luật, công việc mỗi ngày đều được sắp xếp theo lịch trình rõ ràng.
“Hiền Phương, Đại Dao, tôi dẫn hai người đi thăm quan xung quanh nhé, Sênh Hạ thì cứ giao cho Chấn Diệp đi.” Hoa Vô Song mỉm cười và nói.
Đỗ Chấn Diệp dẫn Lục Sênh Hạ lên phòng của mình ở trên lầu. Hoa Hiền Phương và Lâm Đại Dao thì đi theo Hoa Vô Song ra ngoài vườn hoa.
Trong mắt cô nhỏ Đỗ xuất hiện một tia sáng lạnh tàn nhẫn: “Hoa Vô Song đây là đang thể hiện con dâu ngàn năm như bà ta sắp trở thành mẹ chồng đấy à?”
“Lục Kiến Nghi có giúp đỡ bà ta hay không vẫn còn là một ẩn số đấy.” Trên mặt Đỗ Di Nhiên hiện lên một nụ cười xảo quyệt, chỉ cần Lục Kiến Nghi thích cô ta thì cũng sẽ không giúp đỡ cho Hoa Vô Song đâu.
Cô nhỏ Đỗ nhìn cô ta một cái, hỏi: “Không phải là cháu vẫn đang suy nghĩ đến chuyện quyến rũ Lục Kiến Nghi đấy chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.