🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Loại chuyện như thế này muốn thành công thì cần phải có người giúp đỡ mà những người này nên là những người thân thiết nhất đối với họ.
Giữa hai người bọn họ không quen thuộc, cho dù anh ấy có tình cờ gặp cô ở Giang Thành, thì cũng chỉ có thể gọi là bèo nước gặp nhau.
“Hiền Phương, anh biết em có chút kinh ngạc. Anh cũng vậy những quả thực giấc mơ về cảnh tượng ở Hồ Nam chỉ xuất hiện sau khi anh gặp em. Trong ba năm, giấc mơ của anh luôn luôn là một vùng không gian trống trải, không bao giờ mơ về hình ảnh của quá khứ. Anh cũng không biết vì lí do gì mà từ lần đầu tiên gặp nhau anh đã cảm thấy em rất quen thuộc. Có lẽ ông trời đã sắp xếp cho anh đi vào bóng tối để rồi mang em đến đưa anh thoát ra khỏi bóng tối này “Giọng điệu của Tần Nhân Thiên mang theo vài phần ý tứ cầu xin, cô biết mình nên từ chối, nhưng …
“Nếu chị hai biết chuyện này, chắc chắn chị ấy sẽ làm um lên!”
“Không cho cô ấy biết, chúng ta bí mật gặp nhau, được chứ?” Tần Nhân Thiên nói.
Cô thở dài.
Nhưng nếu khi bọn họ bí mật gặp nhau mà bị phát hiện thì không phải mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn sao?
Đến lúc đó bọn họ sẽ bị coi là ngoại tình, nếu thế thì cho dù có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không thể thanh mình được.
“Anh rể, nếu anh có chuyện gì có thể gọi cho em.” Cô thì thầm nói.
Tần Nhân Thiên cười khổ: “Anh hiểu rồi, chờ anh xử lí chuyện của Lục Kiều Sam trước rồi nói sau!”
Hoa Hiền Phương liếc anh một cái, biết anh muốn làm cái gì: “Hay là anh cho chị ấy một cơ hội đi, nếu chị ấy chịu thay đổi thì anh tha thứ cho chị ấy có được hay không?
Tần Nhân Thiên trầm mặc không nói gì.
Anh không yêu Lục Kiều Sam, từ sau khi nhìn thấy cô, anh càng xác định mình không yêu Lục Kiều Sam.
“Nếu phải kết hôn với một người mình không yêu, hoặc một người không yêu mình thì sẽ rất khổ sở”
Lời này giống như đánh trúng điểm yếu của cô, bả vai cô run rẩy: “Nếu anh yêu chị ấy thì có thể tốt hơn một chút, nếu anh không yêu chị ấy thì quả thực rất khổ sở.”
Phản ứng của cô bị anh nhìn thấu: “Em có yêu Lục Kiến Nghi không?”
Khóe miệng cô hiện lên một tia mỉm cười, nụ cười như có như không, giống như bất đắc dĩ thở dài.
“Chúng em mới quen nhau không lâu, tình cảm cần phải được bồi dưỡng trong một thời gian dài.”
“Anh biết, anh ta đối với em cũng không tốt, anh ta ở bên ngoài có người phụ nữ khác, còn công khai mang theo người ta.” Trong ánh mắt Tần Nhân Thiên có một tia phẫn nộ. Nếu đổi thành anh, nhất định sẽ cố gắng đối tốt với cô, che chở cho cô, không để cho cô bị tổn thương.
Trong miệng cô lúc này như đang ngậm một miếng hoàng liên, vị đắng lan trên đầu lưỡi, tràn ra lục phủ ngũ tạng.
Hình như chuyện này cả giới thượng lưu đều biết.
Cô không còn được Lục Kiến Nghi yêu thương, không phải nói chính xác hơn là Lục Kiến Nghi chưa bao giờ yêu cô nên cho đến bây giờ cô chưa bao giờ nhận được sự yêu thương từ anh.
“Người đàn ông đều sẽ phải có thêm người phụ nữ khác ở bên ngoài, em học làm quen với nó thì sẽ không sao cả.”
“Anh sẽ không như thế” Tần Nhân Thiên thản nhiên nói như đinh đóng cột: “Anh chỉ cần một người vợ là được rồi, cả đời sẽ chỉ ở bên người đó.”
Đôi mắt của cô đột nhiên tràn ngập nước mắt.
Trước kia Thời Thạch cũng đã nói với cô như vậy, nói rằng cả đời chỉ cần mình cô, cả đời chung đôi.
Có lẽ cô ấy là chính là một người không may mắn. Có số mệnh sát chồng.
Những người yêu thương cô đều sẽ bị Chúa bắt đi.
Cô chỉ có thể kết hôn với một người đàn ông ghét cô, khinh miệt cô, chế giễu cô và muốn tra tấn cô đến chết.
Nhìn thấy nét mặt lúc này của cô, Tần Nhân Thiên biết rằng mình đoán đúng.
Lục Kiến Nghi chính là một tảng băng, căn bản cũng không biết thương hương tiếc ngọc, làm sao có thể đối tốt với cô.
“Nếu hắn đối xử với em không tốt, em có thể rời khỏi hắn.”
Anh vươn tay vuốt ve gò má cô, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên má cô, một cảm giác quen thuộc tràn tới, làm cho cô có một loại ảo giác, phảng phất giống như người trước mắt chính là Thời Thạch.
Nhưng cô rất nhanh đã phục hồi tinh thần, giống như bị điện giật lùi về phía sau một bước.
Tần Nhân Thiên cũng vội vàng rụt tay về, một chút mất mát không giải thích được xẹt qua đáy mắt: “Xin lỗi, anh chỉ…”
“Không sao đâu.” Cô ngắt lời anh vì biết rằng anh chỉ muốn lau nước mắt cho cô.
Anh rể, em phải đi rồi.” Cô không dám ở lại quá lâu, tuy rằng anh ấy không phải Thời Thạch, nhưng anh ấy quả thực quá giống Thời Thạch, cô sợ mình sẽ không khống chế được mà làm nên hành động không hay.
…..
Các nhà thiết kế đã gửi một loạt các mẫu quần áo được thiết kế đặc biệt đến cho cô.
Lục Kiến Nghi ra lệnh cho cô thử từng món cho anh ta xem.
Điều khiến cô chịu không nổi nhất chính là Lục Kiến Nghi thế mà để cho cô trực tiếp ở trước mặt anh ta thay đồ.
Trước mắt anh, cô dường như không chỉ là một con thú cưng, mà còn là một con búp bê Barbie đang thay quần áo.
“Lục thiếu gia, tôi đổi xong rồi, anh có hài lòng không?”
“Dáng người bình thường, mặc cái gì cũng giống nhau.” Đôi môi mỏng của Lục Kiến Nghi hiện lên một nụ cười châm chọc, cho cô một cái bình luận chê bai.
Cô biết những gì anh ta thích là tình dục. Anh ta thích người có dáng người nóng bỏng, một vòng 1 to lớn, giống như người yêu nhỏ của anh ta hiện tại.
Thành thật mà nói, nếu anh ta có một người phụ nữ, anh ta chỉ đơn giản là muốn đem cô gái ấy biến thành một cái bình hoa hoàn mỹ, dùng để trang trí, hoặc biến người ta thành cái bóng đèn, dùng để chiếu sáng cho thân phận của anh ta.
Cô thật sự nghĩ không rõ, vì sao anh ta lại thích phát tiết dục vọng trên người cô, chẳng lẽ giải quyết nhu cầu với cô người yêu nhỏ còn chưa đủ, người yêu nhỏ không thể thỏa mãn anh ta?
Biến thái nhất chính là, anh ta thế mà lại dùng thuốc với cô, để cho cô biến thành một người dâm đãng, thật quá đáng!
” Lục Kiến Nghi, tôi không phải loại anh thích, có phải không?”
“Nói nhảm.” Hắn lạnh lùng ném ra một câu.
Cô bĩu môi, đúng là nói nhảm, biết rõ rồi mà vẫn cố tình đi hỏi. Cô chính là loại người mà anh ghê tởm, không có sự ghê tởm nhất, chỉ có sự ghê tởm hơn.
“Vậy chị tôi – Hoa Mộng Lan có phải là hình mẫu anh yêu thích không?” Cô nhịn không được hỏi.
“Thế cô nghĩ sao?” Anh hỏi ngược lại một câu, đôi mắt đào hoa lạnh như băng ở trong bóng tối âm u phát sáng.
Cô trầm ngâm một lúc rồi nói: “Hẳn là sẽ thích đi, không phải anh thích những cô nàng có ngực lớn sao, chị tôi chính là cỡ D”. Hoa Mộng Lan đã tốn rất nhiều tiền để nâng cấp vòng 1 của mình, dùng phương pháp xoa bóp gì đó để ngực to lên tự nhiên, không phải dùng silicon độn vào.
Lục Kiến Nghi sắc mặt hứng thú, duỗi cánh tay ra gõ vào đầu cô: “Cô là con sâu trong bụng tôi sao?”
“Thế là tôi đoán đúng rồi.” Trong lòng cô lúc này có một sự chua xót khó giải thích, cô có cảm giác mình mới chính là người đi chiếm chỗ của người khác.
Nếu Hoa Mộng Lan được gả vào nhà học Lục, cô ta sẽ sống chung với Lục Kiều Sam rất tốt, trong nhà sẽ không có tranh chấp gì.
Cô ấy có hiểu biết, có gu thẩm mỹ của giới thượng lưu, thế nên nếu ra ngoài thì Lục Kiến Nghi có thể thoải mái mang theo cô ta ra ngoài mà không sợ mất mặt. Không giống như cô, bất cứ đi đâu, làm bất cứ điều gì, cũng sẽ làm cho anh ta xấu hổ. Vì vậy, mà anh ấy thà mang theo người khác ở ngoài cũng không mang theo cô.
Lông mày đào hoa của Lục Kiến Nghi nhíu lại: “Cô muốn tôi đổi lại sao?”
“Không phải.” Cô vội vàng lắc đầu: “Tôi chỉ là tùy tiện hỏi một chút, để cho mình không thể xem nhẹ chuyện này, lúc nào cũng nhớ rõ cảm giác nguy cơ.”
“Cô gái tôn thờ vàng bạc, cô không phải làm mọi thứ vì tiền sao?” Anh mỉa mai cô với một nụ cười lạnh.
Cô mỉm cười cay đắng: “Anh sẽ không đóng băng tiền của tôi một lần nữa chứ?”
“Còn xem biểu hiện của cô.”
Ánh mắt anh khiến cô hơi rùng mình, cô nói “Tôi sẽ cố hết sức ngoan ngoãn.”
Lục Kiến Nghi cười nhạo. Cô tin tưởng vì tiền, cô là cái gì cũng có thể làm, cái gì cũng dám làm.
Vào buổi tối, Ông Hoa (bố của Hoa Hiền Phương) gọi điện thoại tới.
Mấy ngày nay, nhà bác cô mỗi ngày đều ầm ĩ ở nhà cô, ép bọn họ đi Long Minh đón cô về, nếu không sẽ không để cho bọn họ sống yên ổn..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.