Thật vất vả mới đi tới cửa ra vào của Palace, nhìn đôi nam nữ xa lạ ôm nhau bước tới, nước mắt trong hốc mắt Hân Nhi vẫn nhịn không được mà rơi xuống, giống hệt như thiên sứ lạc xuống nhân gian, cảnh này vừa vặn rơi vào tầm mắt của một người vừa mới đến Palace để uống rượu. Ngày mai sẽ phải trở về, bệnh của mẹ, còn có em gái, nên làm cái gì bây giờ? Nhìn thấy cảnh Hân Nhi rơi nước mắt, Lê Cận không hiểu sao trái tim mình lại thoáng cảm thấy đau đớn, Thật sự rất muốn bước tới thay cô lau sạch nước mắt, cô không nên rơi lệ, cứ như vậy, Hân Nhi lướt qua bên người Lê Cận. Hân Nhi cũng không để ý đến người đàn ông này, càng không biết người đàn ông đó lại có tình cảm khác thường với mình.
“Ra rồi, ra rồi, chính là cô ta”
“Đúng vậy, giống với người trong hình”
“Vậy chờ cô ta đến một nơi không có người, chúng ta lại hành động, cũng không thể làm ở Palace này, tôi còn muốn đến hưởng phúc ở chỗ cô gái yểu điệu kia một tháng đấy”
“Nói cũng đúng, chỉ là cô này đúng giờ hơn nhiều so với cô kia, nếu không…”. Trong xe riêng truyền ra tiếng cười hèn mọn, nhưng Hân Nhi cũng không biết mình đã bị người ta để ý.
“Lão Mã, anh nói xem có phải cô gái này bị bệnh không, nhiều lần đụng trúng người khác, chẳng lẽ là có vấn đề?”. Hai người vẫn luôn theo dõi Hân Nhi, nhìn thấy dáng vẻ thất hồn lạc phách của Hân Nhi, nhiều dienn dan lee quy doonlần đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-chuyen-sung-cua-tong-giam-doc-mat-lanh/539240/chuong-106-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.