Editor: nhokcoicodon
"Ai nha, tại sao lại sai nữa rồi. Mình không đan nữa, tại sao lại khó khăn như vậy chứ." Kể từ khi cơm nước xong trở lại, Cầm Vận liền lôi kéo Hân Nhi nói muốn bắt đầu đan khăn quàng cổ, hai người cùng nhau học tập, Hân Nhi đã đan được gần một nửa rồi, nhưng Cầm Vận cứ cách một lúc lại bị lỗi, lại đan lại từ đầu, khi mới bắt đầu vẫn rất có hứng thú, nhưng liên tiếp, nhìn Hân Nhi cũng đan dài như vậy rồi, Cầm Vận dần dần mất hết kiên nhẫn rồi.
"Không sao, đừng vội, mình xem một chút." Hân Nhi cầm lấy nửa chiếc khăn quàng cổ trên tay Cầm Vận, rất cẩn thận phương pháp đúng rồi, lấy lại mấy mũi, được rồi "Không cần đan lại từ đậu, cậu chỉ sai hai hàng, lấy lại là được rồi, ừ, bây giờ có thể tiếp tục." Hân Nhi đưa cho Cầm Vận.
"A, có thật không? Tuyết Nhi, tại sao cậu lại thông minh như vậy chứ, có phải mình ngu dốt lắm hay không." Cầm Vận như đưa đám nói, mình cảm thấy phức tạp như thế nào đó, người khác nhìn xuống là có thể hiểu ngay, chẳng lẽ thông minh của mình giảm xuống.
"Cậu làm sao có thể ngu dốt chứ, rất nhiều thứ mình đều không biết nha, chỉ là trước mình có học qua một chút, có một chút cơ sở, bây giờ cậu vừa mới tiếp xúc vật này, cho nên mới không thuần thục, qua một thời gian ngắn nữa cậu sẽ giỏi hơn mình thôi." Hân Nhi mỉm cười nói, thật ra thì Cầm Vận rất thông minh, thân là thiên kim đại tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-chuyen-sung-cua-tong-giam-doc-mat-lanh/539220/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.