"Vợ ơi dậy đi nào!"
"Ừm, , , , , đừng làm ồn" Hân Nhi phất tay giống như đập ruồi , lắc tay một cái trúng phải trán Âu Dương Thần.
Sắc mặt Âu Dương Thần tối sầm lại, đứa nhỏ này cũng thật quá đáng, từ lúc nào học được bạo lực, tại sao mình lại không biết, không được, nhất định phải gọi cô dậy.
"Dậy mau lên, nếu không, anh sẽ hôn em, , , , " Âu Dương Thần lớn tiếng uy hiếp.
Bỗng nhiên Hân Nhi lập tức mở to hai mắt, cô không quên hình phạt lần trước mà Âu Dương Thần dành cho mình. Thấy Âu Dương Thần đang từ từ nhích lại về phía mình, theo bản năng cô bịt kín miệng mình.
"Vợ ơi, anh cũng không có ý định hôn em đâu, em không cần chủ động như thế làm gì?” Âu Dương Thần trêu chọc nói,
Gì chứ?
Gì mà chủ động? Chủ động, chủ động cái đầu nhà anh đó, nhớ tới tình hình chiến đấu kịch liệt đêm qua, Hân Nhi chỉ biết im lặng thầm kêu trời.
Cô hung hăng trợn mắt với Âu Dương Thần, "Mới không có? Em, , , , em chỉ là, , , , chỉ là muốn xoa miệng thôi mà." Hân Nhi lắp ba lắp bắp nói.
"A, thì ra là vợ muốn chuẩn bị sẵn sàng để anh hôn em à, vậy anh sao có thể phụ lòng tốt của em được chứ?" Nói xong liền in một nụ hôn xuống đôi môi anh đào của Hân Nhi.
"Ưm." Sau nụ hôn mãnh liệt, Hân Nhi đang cho là mình sẽ hít thở không thông, Âu Dương Thần mới lưu luyến buông Hân Nhi ra."Đầu tiên em hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-chuyen-sung-cua-tong-giam-doc-mat-lanh/539210/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.