"Tuyết Nhi, làm sao vậy?"
"Không cần, tôi không muốn" Hân Nhi chợt đẩy Âu Dương Thần ra, dường như càng phản kháng mạnh hơn.
"Tuyết Nhi, , , , , " Âu Dương Thần chợt ôm chặt Hân Nhi, cố gắng để cho cô bình tĩnh lại.
Một lúc lâu sau, sắc mặt Hân Nhi mới chậm rãi khôi phục, càng dùng sức ôm chặt Âu Dương Thần, Hân Nhi giống như người đang giãy giụa trong biển đúng lúc bắt được bè gỗ cứu mạng, hi vọng sinh tồn duy nhất.
"Thần, đừng rời xa em." Bạn đang đọc truyện tại Diễn đàn Lê Quý Đôn
"Được, anh sẽ không rời đi, không sao rồi." Âu Dương Thần ôm Hân Nhi thật chặt, cảm thấy trên người Hân Nhi run rẩy, trong lòng giống như bị cái gì cho đâm một đao, đau đớn , Tuyết Nhi, chắc bởi vì bị rơi xuống biển, bởi vậy mà sinh ra cảm giác sợ hãi, còn nhớ rõ ngày đó ba năm trước đây, Tuyết Nhi vì cứu mình mà rơi xuống biển, lúc ấy nhất định cô rất khổ sở rất đau khổ rồi. Nghĩ tới đây, Âu Dương Thần thật rất hận mình, không có bảo vệ Tuyết Nhi thật tốt. Ở trong lòng âm thầm thề nhất định sẽ bảo vệ Tuyết Nhi thật tốt, không thể để cho cô chịu dù chỉ một chút xíu khổ đau hay nguy hiểm nữa.”
Tổng giám đốc, theo chỉ thị của anh, đã tra được rồi."
"Nói?"
"Về chuyện thiết kế của Lăng Phỉ Tuyết bị mất là do Lâm tiểu thư sai tiểu Huệ trong công ty Thần Phàm ăn trộm thiết kê của Lăng Phỉ Tuyết, bắt được Lâm thị thân thích công ty phát biểu, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-chuyen-sung-cua-tong-giam-doc-mat-lanh/539208/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.