Tuyết nhi rất nhanh đã trở về nhà, cô không chút do dự liền cầm lấy bút bắt đầu vẽ. Thế nhưng, làm thế nào cũng không vẽ được, ngòi bút soàn soạt trên giấy vẽ bản thảo, sau đó lại bị ném vào thùng rác. Nói thật, trong lòng Tuyết nhi lúc này có chút lo lắng, nhiệm vụ gian khổ như thế này Tuyết nhi chưa từng làm qua. Hơn nữa, không phải cứ cố gắng là được, chuyện này cần có cảm hứng, nếu nhà thiết kế không có cảm hứng thì cái gì cũng không thể vẽ ra cũng như một tác giả nếu không có cảm hứng cũng sẽ không thể viết ra tác phẩm vây. Tuyết nhi cố gắng làm mình tĩnh tâm, ngẫm nghĩ lại chủ đề lần này, “tự nhiên, tươi mát”. Đột nhiên cô nghĩ tới nhà nhỏ trên núi, đó là ngôi nhà Thần xây vì mình, giờ phút này Tuyết nhi rất muốn trở lại nhà nhỏ, đí cảm nhận cái phần thiên nhiên tươi mát kia. Tưởng tượng đến lúc trước ở đó vẽ thiết kế, cảm nhận được mọi thứ xung quanh cô liền có một loại cảm giác mãnh liệt muốn trở về đó.
“Vậy trở về thôi”. Tuyết nhi nhỏ giọng nói một câu sau đó thu dọn đồ dùng đi xuống tầng, bắt một chiếc xe ở ven đường, nói với tài xế hướng của ngôi nhà. Nếu bị những đồng nghiệp kia biết được nhất định sẽ nói là Tuyết nhi muốn trốn tránh. Thật ra Tuyết nhi không cho rằng chuyện này có gì đáng trách, ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi(theo mình thì câu này ý là trong lúc làm việc nếu dừng lại một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-chuyen-sung-cua-tong-giam-doc-mat-lanh/539184/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.