"Rời giường, rời giường, con heo lười rời giường." Tiếng chuông quen thuộc ở bên tai Tuyết Nhi vang lên, mỗi ngày đúng 5 giờ 30 phút báo thức, bởi vì cách công ty rất xa, cho nên Tuyết Nhi không thể không sớm rời giường để chuẩn bị, mơ mơ màng màng tắt đồng hồ báo thức, cảm thấy vẫn còn buồn ngủ, nhìn thân thể mình trần trụi, dấu ấn ô mai đầy trên ngực kia, trí nhớ tối hôm qua như sóng thần kéo tới, giống như anh Thần rất tức giận chất vấn hỏi chuyện mình muốn chuyển đi, sau đó... Sau đó... . Chẳng lẽ mình cứ như vậy trở thành người của anh Thần sao? Nhưng nghe nói hạ thân sẽ đau đớn phải không, vì sao mình không có cảm giác gì, đúng rồi, cuối cùng anh Thần dường như đã ngừng lại, một màn kia như phim điện ảnh chiếu lại, Âu Dương Thần xa lạ như thế, làm cho Tuyết Nhi rất sợ hãi, người luôn đối xử với mình đầy dịu dàng che chở đột nhiên dùng sức mạnh với mình, cho dù ai cũng không thể tiếp nhận được. Nhất định anh Thần có nguyên nhân, có thể do uống rượu, hoặc mình không báo trước chuyện này với anh cho nên anh mới tức giận.
Quên đi, quên đi, không nghĩ nữa, dù sao hôm nay là chủ nhật, còn sớm, ngủ thêm một lát nữa, nhưng nằm sấp xuống được vài phút trái lo phải nghĩ vẫn không ngủ được, dứt khoát đứng lên đi rửa mặt, xuống dưới lầu làm bữa sáng, cô không muốn suy nghĩ chuyện Âu Dương Thần thất lễ, coi như anh say rượu loạn tính đi, trên thực tế Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-chuyen-sung-cua-tong-giam-doc-mat-lanh/539160/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.