Chương trước
Chương sau
Chương 2199
Từ đầu tới cuối, ông ấy đều cảm thấy mình không lam sai.
“Đó là bà ta gieo gió gặt bão, nếu không chịu trừng phạt vì những tội mà mình mắc phạt, thì còn cần pháp luật làm gì?” Trên mặt Hy Nguyệt có chút giận dữ, cô vốn muốn bố con Lục Vinh Hàn và Lục Lãnh Phong làm lành, nhưng lời nói của Lục Vinh Hàn khiến cô quá thất vọng.
“Con gái của bố vừa sinh ra đã mắc chứng tim bẩm sinh, cô ấy vốn có thể đạt được chữa trị tốt nhất, nhưng mà bị chị em Tư Mã Ngọc Như đổi đi, đến nay còn chưa rõ sống chết. Bố con nhà họ Mã, bởi vì dã tâm của chị em Tư Mã Ngọc Như, mà bị sát hại dã man, chẳng lẽ bọn họ đáng chết sao?”
“Những chuyện này đều do Tư Mã Minh Thịnh làm, không có liên quan gì tới Tư Mã Ngọc Như.” Lục Vinh Hàn giải thích.
“Là bố quá ngây thơ rồi, mỗi một chuyện mà Tư Mã Minh Thịnh làm đều không thể thoát khỏi liên quan tới Tư Mã Ngọc Như. Năm đó bố cho rằng Tư Mã Ngọc Như rời đi, nhưng thực ra bà ta chỉ trốn đi, vẫn luôn âm thầm liên lạc với Tư Mã Minh Thịnh, ngay từ lúc bắt đầu bố chỉ là một quân cờ trong tay bà ta mà thôi.” Hy Nguyệt nói.
Lục Vinh Hàn không tin lời cô, chỉ kiên trì với phán quyết của mình.
“Bây giờ cô ấy làm rất nhiều chuyện quá đáng, nhưng lúc trước cô ấy không phải như vậy, lúc con vừa mới vào cửa, không phải có quan hệ rất tốt với cô ấy sao?”
Hy Nguyệt lắc đầu: “Đó chỉ là ngụy trang mà thôi. Chuyện cho tới bây giờ bố vẫn không rõ bộ mặt thật của bà ta, con cũng không thể nói gì hơn nữa.”
Lục Sênh Hạ thở dài: “Con đột nhiên phát hiện bố rất giống với Đỗ Di Nhiên. Lúc trước bọn con không ngừng nói cho Đỗ Di Nhiên, người đàn ông tối hôm đó không phải là anh cả, đứa bé của cô ta cũng không phải của anh cả, nhưng cô ta chết cũng không chịu tin tưởng. Bây giờ người đàn ông kia lộ ra bộ mặt thật, nhốt cô ta lại, còn cướp đi đứa bé làm lợi thế, khiến cô ta hối hận cũng không kịp.”
“Bố, bố cũng giống y như vậy, khăng khăng cho mình là đúng. Cho dù bọn con nói như thế nào, bố cũng không chịu tin tưởng, trừ khi đợi tới lúc người phụ nữ kia lộ ra bộ mặt thật, khiến bố không kịp trở tay, mới biết cái gì gọi là hối hận.” Lục Sênh Hạ có chút thất vọng nói, đã đến lúc này rồi, ông ấy đừng hi vọng có được sự tha thứ của anh cả.
Dưới cái nhìn của Hy Nguyệt, bố chồng là người sĩ diện.
Ông ấy không nguyện ý chấp nhận chân tướng, không nguyện ý đối mặt với hiện thực, không dám thừa nhận thất bại của mình.
Rời khỏi nhà họ Lục khiến ông ấy bị bàn tán, nếu lại để người khác biết ông ta bị Tư Mã Ngọc Như trêu đùa, thì chính là mất hết mặt mũi, sẽ thành trò cười trong giới nhân vật nổi tiếng.
Cho nên ông ta chỉ có thể cố gắng chống đỡ.
Lục Lãnh Phong mở môi mỏng cười mỉa.
Đối với Lục Vinh Hàn, anh đã sớm không ôm bất cứ hi vọng gì nữa.
“Anh còn có việc, không ở lại nữa.” Nói câu này xong, anh đứng dậy đi lên trên lầu.
Lục Sênh Hạ muốn cản anh lại.
Ở trong chuyện này, đương nhiên là lỗi của bố.
Nhưng mà bố căn bản không nhún nhường, nói xin lỗi với anh cả.
Nút thắt này không thể mở được nữa.
Lục Vinh Hàn cũng đã nhìn ra, mình lại trở thành người không được hoan nghênh, tiếp tục ở lại, chỉ biết càng thêm xấu hổ.
“Thời gian không còn sớm nữa, bố phải đi đây.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.