Chương trước
Chương sau
Chương 2134
Nếu không phải vì hạnh phúc cả đời của em gái, anh nhất định sẽ xé xác cô ta ra.
Tất nhiên là Hoa Vô Song cũng sẽ không bỏ qua cho Đỗ Di Nhiên, không ở sau lưng chém cô ta mấy đao, bà ấy không họ Hy.
“Hy Nguyệt, may mà lần này cháu không sao, bằng không Đỗ Di Nhiên nhất định phải chết. Lãnh Phong dừng hợp tác đã hù dọa bà cụ một chút cũng được, đỡ để bà ấy đứng về phía Đỗ Di Nhiên.”
Hy Nguyệt hơi chấn động: “Lãnh Phong dừng hợp tác với Đỗ Thị ạ?”
“Cháu không biết chuyện này sao? Cô còn tưởng rằng…” Hoa Vô Song che miệng lại, vô cùng kinh ngạc.
Hy Nguyệt nhún vai: “Nhà họ Lục luôn phân công rõ ràng, nam ngoài nữ trong, chuyện liên quan tới tài chính của tập đoàn, trừ khi anh ấy chủ động nói với cháu, nếu không cháu sẽ không hỏi.”
“Bà cụ chắc chắn nghĩ cháu lại gió thoảng bên gối với Lục Lãnh Phong, cho nên mới bảo cô tới nói chuyện này.” Hoa Vô Song nói.
Hy Nguyệt uống một ngụm trà xanh, chậm rãi nói: “Thực ra cháu muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Dù sao cũng là thông gia, trở mặt, sau này Sênh Hạ gả đi, khó tránh khỏi xấu hổ.”
“Bây giờ cháu là bà chủ của nhà họ Lục, Đỗ Di Nhiên động vào cháu, là đang khiêu khích nhà họ Lục, đương nhiên Lãnh Phong phải cho cô ta chút giáo huấn rồi. Bà cụ Đỗ không nguyện ý nhìn thấy lợi ích của Đỗ Thị chịu tổn hại, Lãnh Phong làm như vậy là uy hiếp bóp chặt bà ấy, bà ấy muốn che chở cho Đỗ Di Nhiên cũng không được.”
Đôi mắt đen tuyền của Hy Nguyệt khẽ chớp: “Thực ra Đỗ Di Nhiên chỉ cần hơi thông minh một chút, có thể phân biệt ra được người ở bên cô ta không phải là Lãnh Phong. Nhưng cô ta không nguyện ý tiếp nhận sự thực, không ngừng thôi miên bản thân, mới khiến âm mưu của đối phương thành công.” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.
Link tải nhé các bạn
Trên gương mặt Hoa Vô Song lộ ra vẻ giễu cợt: “Cháu có biết cô ta có biệt hiệu gì ở thành phố Tinh Không hay không? Kẻ thứ ba Pizza Hut. Cô ta thích cạy góc tường của người khác, không cảm thấy sỉ nhục, trái lại còn cảm thấy vinh quang. Cô ta cho rằng mình rất có mị lực, tất cả đàn ông đều phải quỳ gối ở dưới váy của cô ta, sao cô ta có thể tiếp nhận mình thất bại?”
Hy Nguyệt lắc chén trà trong tay, giống như đang suy nghĩ: “Có lẽ đối phương nhìn chuẩn điểm này, mới thiết kế ra kế liên hoàn như vậy. Cháu có thể chắc chắn người này là người hiểu rất rõ Đỗ Di Nhiên.”
Hoa Vô Song gật đầu: “Cháu nói đúng, người này vô cùng nguy hiểm, nhất định phải tìm ra. Nếu không còn không biết cô ta sẽ đùa giỡn ra quỷ kế như thế nào.”
Hy Nguyệt cũng nghĩ giống như vậy, tóm được người giả mạo Lục Lãnh Phong, thì có thể biết được người đứng phía sau bày ra mọi chuyện.
Mỗi ngày Đỗ Di Nhiên đều trông mòn con mắt, chờ đợi Lục Lãnh Phong có thể tới thăm cô ta, nhưng mãi đến khi cô ta xuất viện cũng không thấy người.
Đối phương vô cùng cẩn thận, nhận ra tình huống không đúng, tất nhiên là không dám xuất hiện.
Hoa Vô Song dặn dò người giúp việc hầm canh gà cho cô ta, ở trước mặt bà cụ, công việc ở mặt ngoài phải làm đủ.
Đỗ Di Nhiên tức giận liếc bà ấy một cái: “Không phải là bà động chân động tay vào trong canh gà đấy chứ?”
Hoa Vô Song cười mỉa một tiếng: “Loại chuyện này chỉ có cô mới làm ra được. Hơn nữa trong bụng cô chỉ là đứa con hoang, tôi chỉ mong sao cô sinh nó ra, đến lúc đó mất mặt xấu hổ không phải là tôi.”
Gương mặt Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh: “Đứa bé của tôi là của Lãnh Phong, các người người nào cũng không được sỉ nhục đứa bé.”
“Cô muốn giả ngu thì tiếp tục giả ngu đi, không sao cả.” Hoa Vô Song nhún vai.
Cô nhỏ Đỗ đi tới, cô ả là ngày hôm qua tới, xảy ra chuyện lớn như vậy, tất nhiên là cô ả phải thu dọn cục diện rối rắm thay Đỗ Di Nhiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.