Chương trước
Chương sau
Chương 2080
Cô rất rõ ràng, con trai sẽ mãi mãi coi Hứa Nhã Thanh là ba, nhưng sau khi Hứa Nhã Thanh biết rõ chân tướng, sẽ còn đối xử với thằng bé như con trai hay không, có cưng chiều thằng bé như trước đây không, điều này cũng không rõ ràng.
Ánh mắt Lục Lãnh Phong sắc bén.
“Nghe lời này của em, thằng bé vẫn có thể là con anh?”
Hy Nguyệt cố gắng duy trì bình tĩnh, dùng giọng điệu đùa cợt nói.
“Nếu như anh có thể cách thái bình dương thụ thai cho em, thì vẫn có khả năng.”
Lục Lãnh Phong vươn tay vén tóc mái của cô lên.
“Nếu như đứa bé kia vẫn còn đó…”
Giọng nói của anh rất nhẹ, giống như một cơn gió lướt qua, khiến cho cả người Hy Nguyệt co rút.
Cô hít một hơi thật sâu.
“Em khóc lóc cầu xin anh cho đứa nhỏ một cơ hội, nhưng trái tim của anh giống như một hòn đá cứng rắn, bác sĩ nói là anh sắp xếp, anh kéo em vào phòng phẫu thuật, trói em trên bàn phẫu thuật, em giống như con dê đợi làm thịt, chờ bị người ta lấy đi cục thịt trong người, anh cảm thấy đứa nhỏ đó còn có cơ hội sống sót ư?”
Trong giọng nói của cô mang theo vô tận bi ai và thê lương, đây là cái gai trong lòng cô, cũng vĩnh viễn là nỗi đau trong tim Lục Lãnh Phong.
Anh giống như bị viên đạn bắn trúng, đầu vai đau đớn dữ dội, cả người run rẩy, sau đó anh cúi thấp đầu, một loại đau đớn khó mà hình dung được dần dần hiện lên trên gương mặt anh tuấn của anh.
“Về chuyện kia, anh không cách nào cầu xin sự tha thứ của em, cho dù em muốn trừng phạt anh như thế nào, anh đều chấp nhận.”
Cô xua tay.
“Chuyện này chúng ta đừng nhắc lại nữa được không? Sau này cũng đừng nhắc đến.”
Anh cho đứa nhỏ một sinh mệnh, nhưng lại cướp đi quyền được sống của thằng bé, là Hứa Nhã Thanh cho đứa nhỏ một sinh mệnh thứ hai, không có anh ta, thằng bé đã sớm bị Lục Lãnh Phong giết chết.
Cô không biết sau khi Hứa Kiến Quân biết rõ chân tướng sẽ có phản ứng như thế nào, có hận Lục Lãnh Phong hay không, có lẽ chờ thằng bé lớn thêm một chút, tâm trí lại thành thục sẽ nói cho thằng bé biết chân tướng, như thế sẽ dễ dàng tiếp nhận hơn.
Lục Lãnh Phong đã nhìn ra, đối với cô mà nói, chuyện này giống như cục xương luôn mắc trong cổ họng, chưa từng biến mất, vì thế cô mới không muốn nhắc đến, cho dù cô thật sự giấu đi bí mật lớn cũng không muốn cho anh biết.
“Nếu như đứa nhỏ kia còn sống, anh sẽ dùng cả đời này để yêu thương thằng bé, đền bù những gì anh nợ thằng bé.”
Hy Nguyệt đưa tay lên chống eo.
“Em hơi mệt, em muốn đi nghỉ ngơi một lúc, anh đừng nên quấy rầy em.” Cô muốn kết thúc đề tài này, không muốn tiếp tục thảo luận nữa.
Lục Lãnh Phong thở dài một tiếng, mím môi không nói nữa, ánh mắt của anh một lần nữa dừng trên người Hứa Kiến Quân, lẳng lặng nhìn cậu bé.
Tuy giữa bọn họ chung sống rất hòa thuận, không có bất kỳ ngăn cách nào, thế nhưng rốt cuộc cũng không thân thiết và khăng khít như Hứa Nhã Thanh.
Trước mặt Hứa Nhã Thanh, cậu nhóc chỉ là một đứa nhỏ, sẽ nũng nịu, ngây thơ, mà ở trước mặt anh, cậu bé giống như một ông cụ non.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.