Chương trước
Chương sau
Chương 1999
Đỗ Di Nhiên tức giận trợn mắt lườm hai người bọn họ: “Anh Lãnh Phong là khách quý nhà tôi, tôi đương nhiên phải chiêu đãi anh ấy cẩn thận rồi.”
Con ngươi đen và sâu của Lục Lãnh Phong hiện lên tia lệ khí hung ác nham hiểm: “Biến ngay cho khuất mắt tôi.”
Đỗ Di Nhiên giống như bị đánh một gậy, vai cô ta không ngừng run rẩy. Người ta nói một ngày vợ chồng trăm ngày tình nghĩa, đêm qua da thịt bọn họ còn kề sát bên nhau, sao hôm nay anh lại lạnh lùng như vậy?
Đôi mắt của Hy Nguyệt trở nên lạnh buốt: “Cô Đỗ, cô phải nhớ kỹ thân phận của mình, cô là thiên kim nhà giàu, không phải người trong ngành sofa, xin tự trọng!”
Khóe miệng Đỗ Di Nhiên như bị ong vò vẽ chích một cái, vặn vẹo đến tận mang tai. Cô ta muốn hét thật to, để tất cả mọi người ở đây đều biết cô ta và Lục Lãnh Phong đã quan hệ với nhau, để xem Hy Nguyệt sẽ có biểu cảm như thế nào. Hay nhất là cô sẽ tức đến mức sinh non luôn. Nhưng cô ta không thể, bà đang ở đây, cô ta không thể hành động thiếu suy nghĩ được.
“Anh Lãnh Phong, em biết mình nên làm gì, em sẽ không gây phiền toái cho anh đâu.” Nói xong đã chạy lên phía trước.
Vào rừng hoa đào.
Mọi người ngồi nghỉ trong đình nghỉ mát, người hầu bưng hoa quả trà bánh lên.
Đỗ Di Nhiên cầm lấy một chùm vải, đưa cho Lục Lãnh Phong: “Anh Lãnh Phong, đây là vải nhà chúng em trồng đấy, anh thử xem.”
Lục Lãnh Phong không quan tâm đến cô ta, không có ý định nể mặt cô ta, dù bà Đỗ đang ở bên cạnh cũng không thay đổi được quyết định của anh.
Lục Sênh Hạ duỗi tay nhận chùm vải: “Chị, chúng ta cùng đi mà chị hết dâng nước cho đại ca, cho đại ca khăn tay, rồi lại cho đại ca hoa quả. Em biết chị nhiệt tình hiếu khách, nhưng đại ca nhà em trừ chị dâu sẽ không liếc mắt nhìn người phụ nữ khác đâu. Chị không cần chiêu đãi anh ấy, chỉ cần chiêu đãi chúng em là được.”
Ẩn ý trong lời tuy khá uyển chuyển nhưng đã vạch trần rõ mục đích của Đỗ Di Nhiên. Cô bé rất tức giận, chị dâu đang ngồi ngay bên cạnh mà người phụ nữ này dám công khai quyến rũ anh cô bé, sao cô ta dám kiêu ngạo như thế?
Chị dâu nhịn được, nhưng cô bé lại không nhịn được! Hoa Vô Song hừ lạnh, không ngờ Đỗ Di Nhiên gan to bằng trời, không có tí rụt rè nào như vậy.
“Di Nhiên, tuy Lãnh Phong là anh rể của em nhưng nam nữ thụ thụ bất thân, em cũng nên giữ một khoảng cách nhất định với cậu ấy để tránh có hiểu lầm không đáng có.”
Đỗ Di Nhiên âm thầm phát điên: “Dù sao anh Lục là đối tác của tập đoàn Đỗ thị, em lại là người đại diện hợp tác bên AI, tiếp đón anh Lục đàng hoàng là chuyện nên làm mà.”
Lục Lãnh Phong nhấp một ngụm trà, giọng nói trầm khàn truyền đến: “Cô Đỗ, cô nhớ rõ chúng ta đang hợp tác thì tốt rồi, hy vọng cô tập trung hơn vào công việc, đừng làm ra chuyện gì tổn hại đến danh dự, ảnh hưởng đến sự hợp tác của đôi bên.”
Lời này chả khác gì một đòn trí mạng đập lên Đỗ Di Nhiên, khiến cô ta gần như sụp đổ. Bà Đỗ nhíu mày. Lục Lãnh Phong là người kiệt xuất giữa những người tầm thường, cháu gái bà say đắm anh cũng là chuyện dễ hiểu, nhưng bà không ngờ là cháu gái bà không biết điểm dừng, thể hiện quá rõ ràng và không kiêng dè như vậy.
“Cháu rể, Di Nhiên chưa hiểu chuyện, nếu có chỗ nào mạo phạm, mong cháu tha thứ nhiều hơn.”
Môi Lục Lãnh Phong mím thành một đường thẳng, không nói gì, Hy Nguyệt mỉm cười: “Tục ngữ đã nói con gái lớn không thể giữ trong nhà được, có lẽ do cô Đỗ độc thân quá lâu, khuê phòng tịch mịch. Dì phải giúp cô Đỗ để ý xem có gia đình nhà trai nào đủ điều kiện của cô Đỗ không.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.