🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 1995
Đỗ Di Nhiên giả vờ như không biết chuyện gì, cô ta đẩy cửa, kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Nguy rồi, đây là cửa tự động khóa. Tôi quên mang thẻ ra vào, làm sao bây giờ?”
“Đừng có giả vờ, Đỗ Di Nhiên, cô đúng là ngây thơ.” Lục Lãnh Phong ậm ừ.
“Anh Lục, tôi không hiểu ý anh, tôi không làm gì cả.” Đỗ Di Nhiên muốn giả ngu đến cùng.
Mùi thơm trong không khí càng ngày càng nồng nặc, Lục Lãnh Phong cảm thấy trong máu mình có một luồng hơi nóng bốc lên. Anh đã có cảm giác này lúc trước đây, nên ngay lập tức hiểu ra có mùi hương này vấn đề. Anh lao đến chỗ chiếc máy tỏa ra mùi hương, rồi vồ lấy nó, ném về phía bức tường. Bụp một tiếng, từng mảnh của chiếc máy rơi ra.
Đỗ Di Nhiên giật mình, cả người cô ta run sợ. Để tăng cường hiệu quả, cô ta đã đặt cả một chai vào đó, nhưng phản ứng có vẻ chậm hơn trong tưởng tượng của cô ta.
“Anh Lục, anh đừng lo, tôi sẽ tìm người mở cửa ngay lập tức.” Cô ta giả vờ sờ soạng tìm điện thoại trên người, sau đó lại thốt lên một tiếng: “Trời ạ, tôi quên mang điện thoại.”
Lục Lãnh Phong duỗi cánh tay cứng rắn ra bóp cổ cô ta: “Đừng có giả vờ giả vịt với tôi, mở cửa ra ngay lập tức, nếu không tôi sẽ bẻ gãy cổ cô ngay bây giờ đấy.”
Mặt cô ta hơi tái đi, nhưng cô ta vẫn cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh.
Hai má Lục Lãnh Phong đỏ bừng, dường như mùi hương này đã phát tác trong cơ thể anh, chỉ cần anh dùng thêm lực, anh sẽ không nhịn được nữa.
“Anh… Anh bỏ tôi xuống trước, tôi sẽ tìm cách.”
Lục Lãnh Phong chậm rãi buông tay ra, một luồng nhiệt lượng điên cuồng xông lên trong cơ thể anh, khiến cho anh bốc cháy giống như khinh khí cầu, cơ thể anh không ngừng phát nóng…
Sau đó Đỗ Di Nhiên lùi lại mấy bước, cô ta nhanh chóng cởi bỏ khóa váy, cởi váy ra.
“Anh nhìn xem, thật sự là không có chìa khóa. Tôi không nói dối anh.”
Lục Lãnh Phong không nhìn cô ta, anh nhanh chóng xoay người, cô ta cắn chặt môi dưới, tiến lên và ôm lấy anh từ phía sau. Lửa trong người anh đã bùng cháy rồi, cô ta phải đổ một nồi dầu mới có thể đốt hết sự tỉnh táo của anh.
“Anh Lãnh Phong, tôi không đẹp sao?”
Tuy Lục Lãnh Phong đã nóng hừng hực, nhưng anh vẫn ghét sự đụng chạm như vậy, giống như anh lúc bình thường vậy. Đỗ Di Nhiên mạnh dạn với ngón tay vào trong áo sơ mi của anh. Khi chạm vào bắp thịt rắn chắc, cô ta hưng phấn đến mức muốn hét lên, những cảm xúc nguyên thủy nhất của con người không ngừng trào ra.
Lục Lãnh Phong lập tức cảm thấy có cảm giác như bị chó chạm vào, anh kinh tởm mà đẩy ngón tay cô ta ra, rồi đột nhiên ném cô ta sang một bên.
Cô ta ngã vật ra trên sàn nhà lạnh lẽo, xương cốt rã rời. Cô ta rất phiền muộn, anh đã phản ứng rất mạnh rồi, làm sao còn có thể bỏ qua cô ta? Cô ta không cam lòng, chật vật đứng dậy, lại xông tới trước mặt anh: “Em thích anh, em thật sự rất thích anh, em có thể là người tình bí mật của anh. Sẽ không có ai biết chuyện xảy ra đêm nay đâu. Em nhất định sẽ không nói cho Hy Nguyệt biết.”
“Tránh ra!” Lục Lãnh Phong cầm lọ hoa lên, Đỗ Di Nhiên còn tưởng rằng anh định đập cô ta, làm cô ta sợ tới mức ôm đầu bỏ chạy.
Tuy nhiên, Lục Lãnh Phong lại muốn đập vào cửa ra vào. Anh phải nhanh chóng ra ngoài trước khi chính mình không khống chế được. Choang một tiếng, khóa của cửa ra vào bị đập vỡ tan tành, lộ ra những con chip và mạch phức tạp bên trong. Anh hít thở sâu vài cái và buộc mình phải giữ bình tĩnh. Với tư cách là cha đỡ đầu của ngành công nghệ mới và công nghệ AI, thì mở một cánh cửa đối với anh mà nói là việc dễ như trở bàn tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.