Chương trước
Chương sau
Chương 1989
Mike nhìn thoáng qua cô nhỏ Đỗ, trong đáy mắt giấu đi một tia căm hận. Gã ta vốn là người đứng đầu trong dàn hậu cung, là đệ nhất sủng phi, thế nhưng lại bị người của cô nhỏ Đỗ thọc cho một gậy, cướp đi một nửa sủng ái, trong lòng gã ta không ghi thù cô ả mới là lạ.
Tuy nhiên, liệu cô có thể kết liên minh mới Mike hay không, thì còn phải xem đầu óc gã ta có đủ thông minh hay không. Một tên đồng đội ngu như heo còn đáng sợ hơn cả việc kẻ địch siêu cấp mạnh mẽ, không gây rắc rối đủ kiểu mới là lạ.
Hy Nguyệt bỗng nhiên cảm thấy mình còn may mắn hơn cô nhỏ nhiều, gia tộc của cô không có những tranh đấu phức tạp như vậy. Mặc dù Tư Mã Ngọc Như vẫn luôn nhảy choi choi lên, thế nhưng đứng trước gia quy nghiêm khắc của nhà họ Lục, những quỷ kế của cô ta căn bản không thể nào xuất ra được.
Trong cái giới thượng lưu này, những gia tộc mà xây dựng được một hệ thống quy củ cực kỳ chặt chẽ như nhà họ Lục là vô cùng hiếm hoi. Sở dĩ nhà họ Lục có thể có một bộ gia quy hoàn thiện như vậy là bởi vì cụ cố tổ đã từng đi du học ở châu Âu, học tập theo chế độ pháp luật tiên tiến của phương Tây. Ông cụ cho rằng, không có quy củ thì sẽ chẳng thể làm nên trò trống gì.
Một hệ thống gia quy chặt chẽ có thể giúp cho nhà họ Lục đời đời kiếp kiếp phồn vinh, thịnh vượng, tính cố kết của gia tộc vô cùng bền chặt, sẽ không dễ dàng bị một hai con sâu mọt tàn phá.
Sau khi ngắm hoa xong, bọn họ dừng bước trong một cái chòi nghỉ, cùng nhau uống trà chiều với bà cụ Đỗ.
“Tư Nam vẫn còn đang đánh cờ với Lãnh Phong nhà tôi đấy ư?” Bà cụ Lục hỏi.
“Cái món cờ vây này một khi đã bắt đầu, thì sẽ không kết thúc nhanh như vậy đâu.” Hoa Vô Song đáp lời.
“Cái thằng bé này, lúc nào cũng u mê trong mấy cái thứ trò chơi quái quỷ này.” Bà cụ Đỗ lắc đầu, thở dài.
“Anh con rất thích hợp để làm kỳ thủ, ngày ngày chỉ cần một bàn cờ với một ly trà, đó chính là toàn bộ cuộc sống của anh ấy, không phải lo lắng, cũng chẳng phải suy nghĩ nhiều.” Cô nhỏ Đỗ nói.
Lời này của cô ả nghe qua thì như là nói đùa, nhưng thực chất lại mang ẩn ý rằng anh trai cô ả là một người không chịu làm việc đàng hoàng, chẳng có tí ý thức trách nhiệm nào sất.
Hy Nguyệt khẽ mỉm cười, đáp: “Cô Đỗ đây chắc chưa biết, cờ vây trông thế thôi, nhưng thực ra lại vô cùng phức tạp, đòi hỏi trí tuệ cao. Một bàn cờ nho nhỏ tựa như một chiến trường vậy, người chơi cần phải bày mưu tính kế, thận trọng từng bước, ba mươi sáu kế trong binh pháp Tôn Tử đều có thể được vận dụng ở trên bàn cờ. Có một câu nói rất hay – thương trường cũng như chiến trường – một người có thể chơi cờ vây giỏi, ắt sẽ không thể nào kém cỏi trên thương trường được. Ở nhà họ Lục chúng tôi, những người thừa kế kể từ năm ba tuổi đã bắt đầu học cờ vây. Bố chồng tôi và Lãnh Phong cũng là do ông cụ đích thân chỉ dạy đó.”
“Thật vậy sao?” Bà cụ Đỗ cười cười: “Vậy thì tôi muốn xem xem ván cờ ngày hôm nay, Tư Nam nhà tôi với Lãnh Phong nhà bà ai thắng ai thua.”
Lục Lãnh Phong được mệnh danh là Chiến Thần trong thương trường, nếu như con trai mình có thể cùng cậu ta đọ sức một phen, vậy thì xem ra nó vẫn có chút tài năng.
“Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau chờ tin vui đến thôi.” Hy Nguyệt cười một tiếng.
Bà cụ Đỗ vô cùng yêu thích Hy Nguyệt. Trong mắt bà ta, Hy Nguyệt thuộc loại người giả ngu điển hình, biết cách giấu đi mũi nhọn của mình, vận dụng và phát huy lời dạy của các cụ “giả heo ăn thịt hổ” một cách vô cùng linh hoạt.
Hy Nguyệt không tranh không giành, không đấu không đá, thế nhưng những thứ vốn thuộc về con bé thì không kẻ nào có thể đoạt được.
So ra, Lục Sênh Hạ lại có vẻ bộp chộp hơn, vẫn chưa biết cách che giấu các góc cạnh của mình, chưa biết được đạo lý lấy nhu khắc cương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.