Chương trước
Chương sau
Chương 1953
Bảo mẫu đến, nâng nó dậy.
Chị cả của Lục Hào Giác đã chạy đi cáo trạng, dẫn viện binh đến.
Thím dâu ở sảnh lớn hốt hoảng chạy đến xem con trai bảo bối của mình.
“Hào Giác, bị đá chỗ nào, nhanh lên để mẹ xem.”
“Mẹ, chân của con đau quá, chắc là bị đạp gãy mất rồi”, Lục Hào Giác càng khóc dữ dội hơn.
“Chân của anh cũng chẳng phải thanh gỗ, sao có thể đá một cái mà bị gãy ngay được?” Tư Mã Ngọc Thanh nói.
Chị dâu họ cả rất xót con trai, nghe cậu bé nói vậy thì tức giận nhảy dựng lên tát Tư Mã Ngọc Thanh một cái nói: “Con cháu nhà họ Tư Mã đúng là thô lỗ, vô giáo dục. Nếu chân của Hào Giác nhà tao thật sự bị gãy, tao cũng sẽ đánh gãy chân của mày.”
Khuôn mặt mũm mĩm đáng yêu của Tư Mã Ngọc Thanh lập tức hiện ra dấu của năm ngón tay đỏ tươi, cậu bé khóc òa lên. Lục Sênh Hạ cảm thấy bất bình thay em trai, cô bé giơ tay lên đánh về phía chị dâu họ, khiến chị ta choáng váng.
“Lục Sênh Hạ, cô cũng không biết lớn nhỏ như nó à?”
“Mọi người ở đây đang chơi vui vẻ, con trai của chị lại tới phá rối, còn cắn người. Nó bị đá cũng phải thôi. Chị không phân rõ phải trái, trắng đen đã đánh em họ tôi. Cái tát này, tôi trả lại cho chị đấy.” Lục Sênh Hạ căm phẫn nói.
Lục Kiến Dao chà chà bàn chân nhỏ: “Anh họ cướp người máy của chú Ngọc Thanh, còn cắn chú ấy nữa. Lục Hào Giác là đứa trẻ không ngoan, không nghe lời. Chúng ta đừng chơi với anh ấy nữa.”
Lục Hào Giác vừa khóc vừa nói: “Nó chỉ là một người ngoài, dựa vào đâu mà cướp quà năm mới của chúng ta. Rõ ràng chỉ con cháu nhà họ Lục chúng ta mới được chơi món đồ chơi này.”
Chị dâu họ cả cực kỳ tán đồng với lời nói của con trai: “Hào Giác nói rất đúng, Tư Mã Ngọc Thanh chỉ là một người ngoài, vốn dĩ không nên tới nơi này. Nếu không phải nể mặt Lãnh Phong, sáng nay chúng ta đã đuổi nó ra ngoài rồi. Bây giờ, thằng bé này còn ngang ngược như vậy, đúng là quá đáng. Tôi đi tìm bà cụ Lục phân xử. Tôi sẽ không để yên chuyện này đâu.”
Chị dâu họ cả nổi giận đùng đùng bảo hai người bảo mẫu đỡ con trai đi về phía Vọng Giang Các.
Lục Sênh Hạ vung tay lên: “Chúng ta cũng đi tới đó, tránh để chị ta thêm mắm dặm muối, nói hưu nói vượn với bà nội.”
Trong Vọng Giang Các, đám con dâu đang nói chuyện phiếm với bà cụ Lục. Lục Vinh Hàn và nhóm em trai thì đang ở trong phòng chơi tú lơ khơ. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Chị dâu họ cả vừa tới đã nói ngay: “Bà à, bà xem thằng bé nhà họ Tư Mã này đi, nó giành đồ chơi với Hào Giác, còn đá làm chân thằng nhỏ bị thương.”
Lục Hào Giác ở bên cạnh cũng phối hợp với mẹ mình khóc òa lên. Bà cụ Lục và Hy Nguyệt liếc nhìn nhau.
Cô bảo người giúp việc đưa hoa quả cho Lục Hào Giác ăn và hỏi: “Hào Giác, cháu nói cho thím biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Để tôi nói cho.” Lục Sênh Hạ dẫn bọn nhỏ đi vào.
“Lúc đầu, bọn tôi đều lần lượt rút thăm, chuẩn bị chơi trò bánh xe ma thuật. Lục Hào Giác đột nhiên chạy tới quấy rối, không cho Tiểu Quân và Ngọc Thanh chơi. Nó nói rằng hai đứa nhỏ này không phải người nhà họ Lục, không có tư cách chơi. Tiểu Quân rất biết điều để Hào Giác rút thăm trước, kết quả nó rút được số 3, Tiểu Quân rút được số 2 xếp trước nó. Lục Hào Giác lại khăng khăng đòi đổi thăm với Tiểu Quân, còn nói người không phải họ Lục thì đều phải xếp sau. Sau khi bị bọn tôi nói cho thì nó lại đi tìm Ngọc Thanh gây sự. Thằng bé không thèm để ý tới Hào Giác, tự đi rút thăm thì lại rút được số 1. Hào Giác ngăn ở trước bánh xe ma thuật không cho Ngọc Thanh chơi, thằng bé kéo nó ra và quay bánh xe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.