Chương trước
Chương sau
Chương 1943
“Ông bà tổ tiên, con dâu đến chúc tết mọi người, chúc ông bà năm mới vui vẻ may mắn, sức khỏe dồi dào, con đàn cháu đống.”
Bầu không khí trong trang viên lập tức trở nên kì quài.
Lục Vinh Hàn vô cùng xấu hổ.
“Để tôi đi xem, tôi sẽ kêu cô ấy rời khỏi đây.”
Ông ấy đi ra ngoài trang viên.
“Cô đến đây làm gì? Cô bị điên rồi hả?”
“Em ở nhà một mình chán lắm, nên mới đến đây chúc tết bà cụ Lục. Em là con dâu nhà họ Lục mà, tại sao không thể vào? Vậy mà người ngoài lại được vào?”
“Cô không nên nói năng tầm bậy ở đây.” Lục Vinh Hàn tức giận.
“Anh và Y Hạo Phong ly hôn nhau lâu rồi, bà cụ Lục cũng không đồng ý cho chúng ta kết hôn, như vậy là ý gì chứ?” Tư Mã Ngọc Như mang theo loa thế nên  mọi người trong trang viên đều nghe thấy những gì cô ta nói.
Lục Vinh Hàn giật cái loa trên tay cô ta lại: “Tôi thấy cô bị điên thật rồi, cô trở về đi, qua tết tôi sẽ đưa cô vào bệnh viện tâm thần.”
Tư Mã Ngọc Như đã chuẩn bị từ trước, cô ta lấy ra một cái loa khác: “Em không muốn ở bên anh mà không danh không phận như vậy, em chỉ muốn làm vợ của anh thôi, như vậy không được sao?”
Nói xong, cô ta lại kêu to lên: “Cầu xin bà cụ Lục, con muốn cưới Lục Vinh Hàn. Hai chúng con yêu nhau lâu như vậy, các người đánh cũng đã đánh, chửi cũng đã chửi, chẳng lẽ bây giờ chúng con lớn tuổi như vậy rồi mà còn phải sống lén lén lút lút sao?”
Sau khi Lục Vinh Hàn đi, cô ta đã suy nghĩ rất lâu, đột nhiên nhớ tới mình còn một chuyện quan trọng, đó là kết hôn với Lục Vinh Hàn.
Có như vậy, cô ta mới có thể đường đường chính chính trở thành vợ của Lục Vinh Hàn, con trai ông ấy mới trở thành con trai cả.
“Đủ rồi!” Lục Vinh Hàn tát cô ta một cái, bây giờ hoàn cảnh của ông ấy đang rất xấu hổ mà Tư Mã Ngọc Như còn đến làm loạn như thế, chuyện này khiến ông ấy mất hết mặt mũi, trở thành trò cười cho cả nhà.
Tư Mã Ngọc Như ngây người ra, cô ta không ngờ Lục Vinh Hàn đánh mình. Từ lúc biết nhau đến giờ đã mấy chục năm, ông ấy chưa từng đánh cô ta bao giờ cả. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Anh đánh em? Vinh Hàn, anh dám đánh em ư? Em đến đây chỉ muốn cầu xin được kết hôn với anh, đường đường chính chính làm vợ anh, như vậy là sai sao?”
“Nếu cô muốn làm vợ tôi thì nên biết thế nào là một người vợ hiện một người dâu thảo, ở đây không phải chỉ có một mình tôi, mà là cả nhà họ Lục, cô muốn tôi xấu hổ đến không ngóc đầu lên nổi à?”
“Nam nữ lấy nhau là chuyện bình thường mà, có cái gì mà không ngóc đầu lên được. Anh cũng đã ly hôn Y Hạo Phong rồi, chúng ta kết hôn là chuyện bình thường, tại sao bà cụ Lục vẫn muốn ngăn cản không cho chúng ta kết hôn vậy?” Tư Mã Ngọc Như tức giận nói.
“Bởi vì người tôi muốn lấy không phải là một cô gái có học thức, hiểu biết mà là một cô gái thôn quê.” Lục Vinh Hàn tức giận, gân xanh trên cổ nổi hết lên.
Những lời này như nói trúng tim đen của Tư Mã Ngọc Như, như lột sạch vẻ ngoài hoa lệ của cô ta xuống.
“Anh đang chê em sao? Em đi theo anh nhiều năm qua, chịu khổ, chịu uất ức, mà bây giờ anh bắt đầu chán ghét em rồi sao?”
Nói xong cô ta gào khóc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.