Chương trước
Chương sau

Chương 1745
“Tiểu Mai, nếu cậu rảnh thì ngồi xuống ăn cơm với chúng tôi đi” Hy Nguyệt nói.
“Được thôi.” Tiểu Mai đồng ý không chút do dự, ngồi xuống bên cạnh Tần Như Thông, cô ấy vốn nghĩ như vậy.
Người phục vụ mang canh củ sen vào.
Hy Nguyệt múc cho Lục Lãnh Phong một bát: “Củ sen thích hợp làm canh chỉ có ở vùng Giang Thành của chúng em, không thể ăn ở những nơi khác. Khi em còn nhỏ, chỉ cần thời tiết trở lạnh, mẹ em sẽ nấu canh củ sen, uống xong là thấy ấm người ngay.”
“Mẹ Hy là người ở Giang Thành, nấu canh củ sen rất ngon, bà nội tôi cũng không thể nấu ra được mùi vị như vậy.” Tần Như Thông tiếp lời cô, nói với một nụ cười nhẹ.
Hy Nguyệt nở nụ cười: “Khi đó, bà nội Thời cũng là người Giang Thành, tự nhiên rất giỏi ẩm thực Giang Thành. Em nhớ năm nào bà cũng nấu tôm say và cua say, nhúng dấm Giang Thành ăn rất ngon.”
Tiểu Mai một bên múc canh cho Tần Như Thông, rất ân cần: “Đầu bếp của chỗ chúng tôi là bố tôi, mọi người nếm thử xem, món canh của bố tôi có đúng vị không?”
Tần Như Thông nhấp một ngụm rồi gật gật đầu: “Thật ngon, có vị ngọt thanh khiết của củ sen.”
Hy Nguyệt nhớ rằng bố của Tiểu Mai chính xác là một đầu bếp, trước đây cô còn đến nhà của Tiểu Mai ăn cơm.
“Tiểu Mai, bố cậu nấu ăn giỏi quá. Thảo nào việc kinh doanh nhà hàng lại tốt như vậy.”
“Mở nhà hàng mà muốn kiếm tiền thì trước hết đầu bếp phải là người trong nhà, nếu sử dụng người ngoài, một khi kinh doanh tốt lên sẽ tranh cãi với nhau về việc tăng lương, không vừa ý sẽ lập tức rời đi.” Tiểu Mai có khá nhiều kinh nghiệm
Người phục vụ lần lượt dọn lên các món ăn còn lại.
Khi ăn giữa chừng, Tiểu Mai thận trọng và ngần ngại hỏi: “Đàn anh, anh có bạn gái rồi chứ?”
“Tôi chưa có.” Tần Như Thông nhún vai, trong lòng anh ngoài Hy Nguyệt ra sẽ không có thêm người phụ nữ nào khác.
Hy Nguyệt nở nụ cười: “Có quá nhiều cô gái theo đuổi anh Thạch, dắt tay nhau có thể quấn hết một vòng tròn xích đạo. Anh ấy phải dành thời gian để lựa chọn kỹ càng.”
Đang nói, cô bỗng thay đổi giọng điệu: “Tiểu Mai, cậu vẫn chưa kết hôn sao?”
Tiểu Mai vén tóc bên tai: “Tôi rất bận bịu với công việc ở nhà hàng, chưa có thời gian để tìm bạn trai.”
Hy Nguyệt nở nụ cười: “Chúng ta cùng tuổi nhau, tôi đã có ba đứa con luôn rồi, đứa lớn đã có thể giúp đỡ những việc lặt vặt trong gia đình luôn rồi đấy.”
Tiêu Mai lè lưỡi liếc nhìn Lục Lãnh Phong một cái: “Cậu được gả cho một công tử giàu sang quyền thế. Đương nhiên phải sinh thêm vài đứa con nữa, làm sao tôi có thể so sánh được với cậu.”
Lục Lãnh Phong bên cạnh chậm rãi ung dung ăn canh, trầm mặc, không có gì để nói.
Bọn họ đang ôn lại chuyện cũ, anh không thể chen lời vào.
Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây, nói: “Tiểu Mai, cậu đừng xem nhẹ bản thân, hiện giờ cậu mở nhà hàng, trở thành bà chủ rồi, cũng tính là giới giàu có, một nửa đàn ông ở Giang Thành này đều không thể với tới cậu rồi.”
Thực ra, Tiểu Mai cũng cảm thấy điều kiện của bản thân không tồi, cô ấy muốn kết hôn với người đẹp trai giàu có như Tần Như Thông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.