Chương trước
Chương sau

Chương 1684
Hy Nguyệt cười chế giễu một tiếng: “Không, cô không ngốc, đây chính là chỗ thông minh của cô. Nếu cô lén lút rồi bị điều tra được thì chẳng khác nào có một chứng cứ phạm tội vững vàng, chỉ có như thế này mới có thể tẩy sạch sẽ tội danh cho bản thân mình.”
Lúc cô đang nói chuyện thì Lục Lãnh Phong đi tới.
Anh vừa trở về hỏi qua Khải Liên thì biết cô tới chỗ này, do đó liền tranh thủ thời gian tới.
Anh nghe được một ít lời sau cùng.
“Bà xã, xảy ra chuyện gì rồi?”
Hy Nguyệt đem chuyện của Lục Kiều Sam từ đầu đến cuối đều nói cho anh.
Một ngọn lửa giận dữ hiện lên trong mắt Lục Lãnh Phong, anh bước nhanh về phía trước, nhấc Tư Mã Ngọc Như lên kéo ra bên ngoài.
Tư Mã Ngọc Như bị dọa đến liều mạng hét lên: “Vinh Hàn, cứu mạng, Vinh Hàn…”
Lục Vinh Hàn kéo lại cánh tay Lục Lãnh Phong: “Thả mẹ nhỏ của con ra, chuyện này còn chưa làm rõ ràng.”
“Con đưa cô ta vào phòng thẩm vấn thì tự nhiên sẽ rõ ràng.” Lục Lãnh Phong cắn chặt răng nói.
“Nhà họ Lục vẫn là bố quyết định, không tới phiên con ở đây giương oai.” Lục Vinh Hàn gần như là gầm lên: “Cô ấy là mẹ nhỏ của con, là nửa mẹ ruột của con, con nhất định phải có sự tôn trọng tối thiểu với cô ấy. Không cho phép sử dụng máy phát hiện nói dối với người nhà, đây là gia quy của nhà họ Lục, nếu con dám vi phạm thì đừng trách bố dùng gia pháp xử trí.”
Hy Nguyệt hừ nhẹ một tiếng: “Nếu bố đã nói đến gia pháp, vậy con hỏi bố, chuyện của chị gái dựa theo gia pháp thì nên xử trí thế nào?”
Lời này rõ ràng là một loại uy hiếp.
Chỉ cần Lục Vinh Hàn dám sử dụng gia pháp, cô sẽ lập tức đem chuyện của Lục Kiều Sam công bố trước đại chúng.
Tư Mã Minh Thịnh là em trai của Tư Mã Ngọc Như, cho dù Tư Mã Ngọc Như không tham dự vào chuyện này thì cô ta cũng có tội danh giấu giếm.
Cơ bắp trên mặt Lục Vinh Hàn mạnh mẽ co rúm lại: “Mọi chuyện phải có chứng cứ, nếu con thật cảm thấy mẹ nhỏ của con có quan hệ với Lục Kiều Sam, vậy con liền đi điều tra, nhưng máy phát hiện nói dối thì không cho phép dùng, đây là gia quy.”
Lục Lãnh Phong nắm chặt nắm đấm, đầu ngón tay răng rắc rung động: “Bố chính là muốn bao che cho người đàn bà này đúng không? Có phải tất cả mọi người chúng tôi trong mắt bố đều không quan trọng, chỉ có người đàn bà này là quan trọng nhất?”
“Mọi người đều quan trọng như nhau, cho nên bố không hy vọng bất cứ người nào bị thương tổn.” Lục Vinh Hàn cực kỳ nghiêm túc mà nói.
Hy Nguyệt nở nụ cười, trong tiếng cười có chế nhạo vô tận.
“Bố bỏ mặc không quan tâm hung thủ giết người, còn luôn miệng nói không hy vọng bất cứ ai bị thương tổn? Bố có biết khi đầu chiếc xe toàn bùn đó vọt tới chỗ con, con có bao nhiêu tuyệt vọng không, nếu như không phải xe mà Lãnh Phong sắp xếp cho con đủ kiên cố, con cùng con của con đã sớm là một xác ba mạng.”
Lục phủ ngũ tạng của Tư Mã Ngọc Như đều đang vặn xoắn lại vì tức giận.
Đám người mà em trai tìm đến đều là lũ ngu xuẩn, giết người người còn không chết. Nếu như lúc ấy có thể diệt trừ Hy Nguyệt cùng đứa nhãi con trong bụng cô, vậy quyền quản lý nhà lớn của nhà họ Lục đã sớm rơi vào trong tay cô ta từ lâu rồi, Y Hạo Phong mãi mãi cũng đừng hy vọng có thể trở về một lần nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.