Chương trước
Chương sau

Chương 1672
Bà Lục vỗ nhẹ lên vai của Lục Sênh Hạ và nói: “Mấy đứa trẻ bọn con đến phòng ăn đi, mẹ đã bảo người làm nấu chè, các con mau qua ăn đi.”
Tư Mã Ngọc Thanh vừa nghe thấy có chè để ăn thì mắt liền sáng rỡ lên, cậu bé nói: “Đi thôi, đi ăn chè thôi.”
Sau khi mấy đứa trẻ rời đi thì bà Lục ngồi thẳng người lên, nhìn Lục Vinh Hàn với dáng vẻ cực kỳ nghiêm túc rồi nói: “Vinh Hàn, ông không cần phải quá căng thẳng, bao nhiêu năm làm vợ chồng với nhau, tôi đương nhiên hiểu ông. Ông sẽ không nuôi phụ nữ và con riêng ở bên ngoài, nếu như thật sự có đứa trẻ đó tồn tại thì chỉ có thể là Tư Mã Ngọc Như đã lén sinh ra thôi.”
Bà ta uống một ngụm trà rồi tiếp tục nói: “Ông nên biết, lúc đầu ông nội mấy đứa nhỏ đã ra lệnh, không cho phép Tư Mã Ngọc Như sinh con trai, nếu như Tư Mã Ngọc Như lén sinh thì nó sẽ khó mà có thể nhìn thấy được mặt trời. Nhưng tôi đã bàn bạc với mọi người, dù sao thì sinh cũng đã sinh rồi, cũng không thể không nhận, chỉ cần cô ta ký giấy bảo đảm, tuân thủ theo quy tắc, phân biệt rõ ràng con đời lớn và con đời nhỏ, đừng vọng tưởng đến việc cướp đoạt gia sản thì chúng tôi sẽ để cho đứa trẻ ấy được ghi tên vào gia phả. Lãnh Phong, Hy Nguyệt và Sênh Hạ cũng sẽ đối xử tốt với nó. Nếu như hai người đến chết cũng không chịu thừa nhận, cứ lén lút sau lưng, không xem chúng tôi là người một nhà, vậy thì cứ dứt khoát mà giấu nó đi. Theo như quy tắc của nhà họ Lục, nếu không được mẹ cả và bà nội thừa nhận thì bất luận thế nào đứa trẻ đó cũng không vào được gia phả, chưa nói là còn đi ngược lại với di nguyện của ông nội bọn trẻ.”
Lục Vinh Hàn cảm giác như toàn thân bị co rút mạnh.
Vốn dĩ ông ấy tưởng rằng mọi người đang nghi ngờ ông ấy nuôi tình nhân ở bên ngoài, không ngờ họ lại đang nghi ngờ Tư Mã Ngọc Như.
Không hổ là mẹ của các con ông ấy, người này còn lợi hại hơn cả người kia, vừa nhìn thì đã biết bí mật của ông ấy và Tư Mã Ngọc Như.
Hy Nguyệt luôn nhìn ông ấy, quan sát hết tất cả mọi biểu cảm và phản ứng nhỏ nhất của ông ấy.
“Bố, nếu như bố và mẹ nhỏ vì để tâm đến di nguyện của ông nội mới giấu đứa trẻ đi thì chúng con có thể hiểu được. Nếu như hai người đang lo lắng chúng con, phòng bị chúng con thì thật khiến người ta quá đau lòng. Chúng ta đều là người một nhà, giữa người trong nhà với nhau thì có gì đáng để che đậy chứ? Cũng không đến mức trong lòng bố thì mẹ nhỏ mới là người nhà còn chúng con thì là người ngoài đấy chứ?”
Lục Vinh Hàn đốt một điếu xì gà lên.
Ông ấy chắc chắn bà Lục chỉ là đang thăm dò ông ấy, một khi thân phận của Ngọc Thanh bị phơi bày, bà ta còn đối xử tốt với cậu bé mới là chuyện lạ. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hơn nữa, Tư Mã Ngọc Như vẫn luôn che giấu chuyện Tư Mã Minh Thịnh tráo đổi con gái của cô.
Một khi Hy Nguyệt biết được sự việc thì nhất định cô sẽ dùng Ngọc Thanh để báo thù Ngọc Như.
“Hy Nguyệt, mọi người đã nghĩ nhiều quá rồi, không có đứa trẻ nào như thế.”
Bà Lục khẽ hứ một tiếng rồi nói: “Mặc dù toàn bộ tài liệu Tư Mã Ngọc Như thụ tinh ống nghiệm lúc ban đầu đã bị xóa sạch nhưng anh trai tôi đã điều tra ra được vị bác sĩ quản lí kho phôi năm đó, tất cả phôi mà hai người giữ lại đã được đem đi cấy ghép, bao gồm cả phôi nam.”
Lục Vinh Hàn hút một hơi xì gà, thở ra một làn khói thuốc, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Chuyện đó không thể nào, chắc là ông ta đã ghi chép nhầm lẫn rồi, toàn bộ phôi đã được xử lý hết.”
“Lẽ nào bác sĩ không phân biệt được rõ cấy ghép và xử lý sao? Tôi sẽ tiếp tục điều tra tung tích của số phôi đó, nhất định phải tìm ra được đáp án.” Bà Lục nói như đinh đóng cột.
Gân xanh trên trán Lục Vinh Hàn giật nhẹ, ông ta nói: “Bà đang sợ thiên hạ chưa loạn, nhất định phải làm cho cái nhà này rối tung lên thì mới vừa lòng phải không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.