Chương trước
Chương sau

Chương 1670
“Kiến Quân giỏi quá đi.” Hoa Phi giơ ngón tay cái lên.
“Nhân vật quan trọng thế hệ mới của Ivy League chính là cháu đây.” Anh chàng nhỏ bé tỏ vẻ phấn khích, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hơi có vẻ như tự yêu bản thân quá mức. Trông giống y như Lục Lãnh Phong.
Lục Sênh Hạ nắm lấy cánh tay của Lâm Đại Dao: “Chị họ, chị tới đây gửi thiệp cưới sao?”
“Ừ.” Lâm Đại Dao gật đầu.
Tư Mã Ngọc Thanh vỗ vỗ tay: “Chị ơi, em cũng muốn làm người rải hoa.”
Lâm Đại Dao cười dịu dàng: “Được rồi, em và Kiến Quân sẽ cùng nhau làm người rải hoa.”
Lục Vinh Hàn thấy Lâm Đại Dao đến thì nói với bà cụ: “Mẹ, mẹ cho Ngọc Như ra gặp Đại Dao đi.”
Ông ấy còn chưa nói xong thì Lâm Đại Dao đã nói: “Không cần đâu dượng à, mẹ cháu không muốn mời nhà họ Tư Mã đến tham dự hôn lễ.”
Lục Vinh Hàn hơi bất ngờ: “Quả thực bố của cháu có lỗi với mẹ con cháu nhưng bác của cháu vẫn rất yêu thương cháu mà.”
“Chẳng lẽ dượng không biết sao, bà ta chính là người đã mai mối cho Tư Mã Minh Thịnh và Mã Trúc Mai. Lúc trước chính bà ta đã mai mối bắc cầu, cật lực tác hợp cho họ đấy. Vì vậy mà Tư Mã Minh Thịnh mới ly hôn với mẹ cháu và kết hôn với Mã Trúc Mai. Vì muốn ép mẹ cháu ly hôn mà bà ta đã mua chuộc thầy thuốc, bỏ thuốc sẩy thai vào trong thuốc dưỡng thai của mẹ khiến mẹ cháu bị sảy thai. Chuyện đó, cả đời này mẹ cháu sẽ mãi mãi không quên.” Lâm Đại Dao tỏ rõ vẻ mặt đầy tức giận, không hề giấu giếm gì cả.
Bà cụ Lục cười lạnh lùng: “Khó trách tại sao sau khi Mã Thị bị sụp đổ thì Tư Mã Ngọc Như lại trở nên lo lắng như vậy. Thì ra là đã bị lộ nguyên hình, nước cờ mà cô ta trăm phương nghìn kế nghĩ ra đã bị người khác ăn luôn rồi.”
Lục Vinh Hàn trừng mắt nhìn Lâm Đại Dao, ông ấy không tin Tư Mã Ngọc Như lại làm ra những chuyện như vậy. Chắc chắn là bà Lâm ghi hận Tư Mã Minh Thịnh nên mới liên lụy đến Tư Mã Ngọc Như.
“Đại Dao à, dượng nghĩ chắc là có hiểu lầm gì ở đây thôi. Bố của cháu quậy phá ở bên ngoài, bác của cháu cũng không thể quản thúc được.”
Lâm Đại Dao nhìn ông ấy bằng ánh mắt kỳ quái: “Có phải dượng quá bận rộn với công việc và ít khi ở bên bác cho nên hoàn toàn không hiểu rõ bà ta có phải không?”
Lục Vinh Hàn bị hỏi như vậy thì sửng sốt, có thể nói ông ấy và Tư Mã Ngọc Như sớm chiều bên nhau, lúc trước đi công tác còn dẫn cô ta theo. Chung sống với nhau lâu như vậy mà còn gọi là ít sao?
Bà Lục cười cười, trong ánh mắt đầy vẻ giễu cợt.
“Mắt của dượng cháu luôn khác với những người thường. Có một số thứ ông ấy không thể nhìn thấy, đây được gọi là chứng mù có chọn lọc.”
Lục Vinh Hàn khó chịu, người phụ nữ này ngày nào cũng khóa cửa không cho ông ấy vào thì thôi đi. Đã vậy còn suốt ngày ca bài ca chống đối với ông ấy, không cho ông ấy một chút mặt mũi nào.
Nhất định là trong lòng bà ta rất hận ông ấy và Tư Mã Ngọc Như.
“Bà đang nhìn người khác bằng ánh mắt thành kiến.” Lục Vinh Hàn tức giận nói.
“Tôi không sánh bằng ông, ông luôn nhìn người bằng ánh mắt đơn thuần.” Bà Lục chế giễu ngược trở lại.
Hứa Kiến Quân vuốt nhẹ lên cái cằm nhỏ của mình rồi nói với vẻ như một ông cụ non: “Cô giáo nói khi một người cảm thấy bạn sai thì rất có khả năng vấn đề nằm ở người đó. Nhưng nếu như tất cả mọi người đều thấy bạn sai thì bạn phải tự tìm ra vấn đề ở bản thân mình, đối với bà nội hai cũng như vậy. Có lẽ ông nên loại bỏ nhân tố tình cảm cá nhân ra trước khi nhìn nhận bà nội hai, như thế thì ông mới có thể nhìn được rõ hơn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.