Chương trước
Chương sau

Chương 1575
Cô tinh nghịch làm một cái mặt quỷ: “Tổng giám đốc Lục, anh đừng có quên đấy, em là đối thủ cạnh tranh của anh?”
Lục Lãnh Phong búng vào trán cô một cái: “Là em quên rồi, JVlear là một đại cổ đông đấy.”
“Em biết mà, chỉ là đùa tí thôi.” Cô cười hihi: “Có một chiến thần như anh trấn thủ, mới có thể thoát khỏi vòng bao vây trùng trùng của công ty đá quý cũ.”
Hai người đang nói chuyện, thì nghe thấy tiếng người giúp việc gõ cửa phòng.
Lục Vinh Hàn gọi bọn họ xuống dưới tầng.
Tư Mã Ngọc Như ngồi trên sô pha khí thế bừng bừng, đang chuẩn bị khởi binh vấn tội.
Lần này, cô ta nhất định sẽ kéo cái vị trí bà chủ của Hy Nguyệt xuống.
Lục Vinh Hàn lấy lọ tinh dầu tử thảo ra.
“Hy Nguyệt, lọ tinh dầu tử thảo này là của con sao?”
Hy Nguyệt liếc một cái, vẫn chưa rõ lắm ý của ông ta: “Sao vậy chứ?”
“Bác sĩ đã xét nghiệm ra trong lọ tinh dầu tử thảo này có chất độc, mẹ nhỏ bôi vào xong, vết thương lập tức trở nên nghiêm trọng hơn…”
Lục Vinh Hàn chưa nói xong, đã bị Tư Mã Ngọc Như cướp lời nói: “Hy Nguyệt, tại sao cô lại muốn hại tôi? Vốn dĩ tôi còn cho rằng cô đang muốn hòa giải với tôi, không ngờ cô lại hạ độc, cô muốn hại chết tôi.”
Hai hàng lông mày rậm đẹp của Lục Lãnh Phong lập tức nhíu lại với nhau: “Tư Mã Ngọc Như, thuốc của cô có vấn đề, thì nên đi tìm người bán thuốc, liên quan gì đến vợ tôi chứ? Đừng có ở đây phát điên lên rồi cắn bừa người ta.”
“Lọ tinh dầu tử thảo này là cô ta đưa cho tôi, bác sĩ nói bản thân tinh dầu thì không có vấn đề gì, là có người đã âm thầm bỏ độc vào bên trong.”
Tư Mã Ngọc Như ác độc quắc mắt lên trừng Hy Nguyệt: “Tôi quả thực không dám tưởng tượng ra, Hy Nguyệt cô lại là con người như vậy. Giữa chúng ta chỉ là xảy ra một tranh chấp nhỏ bé mà thôi, cô ta lại muốn dồn tôi vào chỗ chết, có phải tâm địa quá ác độc rồi hay không?”
Hy Nguyệt vô cùng bình tĩnh, lấy lọ tinh dầu từ trong tay Lục Vinh Hàn qua nhìn một lát: “Đúng là tôi đã mua hai lọ tinh dầu tử thảo của nhãn hiệu này, chuẩn bị để bôi cái mông đỏ của trẻ con, nhưng tôi không hề đưa cho cô mà.”
Tư Mã Ngọc Như thở phì phò nói: “Đương nhiên cô sẽ không đích thân đưa cho tôi rồi, cô bảo Sênh Hạ đưa nó cho tôi, cô thông minh như vậy, sao có thể đích thân đưa thứ đồ đã hạ độc cho tôi chứ? Tôi phải tìm một người chịu tội thay, mà người này chính là Sênh Hạ, tôi trúng độc rồi, xảy ra chuyện rồi, cô có thể nói là Sênh Hạ làm, như vậy có thể đẩy tội danh đi một cách trong sạch.”
Hy Nguyệt nhún nhún vai: “Đúng thực là Sênh Hạ lấy một lọ tình dầu tử thảo từ chỗ tôi đi, con bé nói bị muỗi cắn, muốn bôi một chút, nên tôi đã đưa cho con bé, tôi hoàn toàn không hề biết con bé lại đưa cho bà.”
Gân xanh trên trán Tư Mã Ngọc Như nổi lên, cô ta cười lạnh hai tiếng: “Quả nhiên bị tôi nói trúng rồi, Sênh Hạ thân với cô như vậy, lúc nào cũng bảo vệ cô, cô lại muốn hại con bé, cô quả thực là lòng dạ độc ác.”
Cô ta nói, ánh mắt lại chuyển sang Lục Vinh Hàn: “Vinh Hàn à, nhìn đứa con dâu tốt của anh đi, nếu còn muốn tiếp tục để cô ta làm bà chủ, rồi sẽ có ngày em và Sênh Hạ chết trong tay cô ta.”
Lục Vinh Hàn ôm lấy vai cô ta: “Sự việc còn chưa làm rõ ràng, em cứ bình tĩnh đã.”
Cô ta cắn răng, khuôn mặt đầy vẻ tức giận: “Còn chỗ nào không rõ ràng chứ, cô ta đều thừa nhận rồi, tinh dầu tử thảo là cửa cô ta. Anh cũng không đến mức cho rằng Sênh Hạ muốn hại em đấy chứ, cho dù con bé có tùy hứng đến đâu, có nghịch ngợm đến mức nào, cũng không thể làm ra chuyện tổn thương mẹ ruột được. Hơn nữa một thủ đoạn âm hiểm độc ác như vậy, cũng không phải một đứa trẻ mười ba tuổi có thể nghĩ ra.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.