Chương trước
Chương sau

Chương 1531
Tần Nhân Thiên vô vai Lục Lãnh Phong, đùa giỡn: “Có nên đi làm giám định ADN không nhỉ, nói không chừng Hy Nguyệt lừa anh, Tiểu Quân là con ruột của anh đấy.”
Hy Nguyệt uống nước, cô không thèm làm chuyện đó đâu: “Anh à, đừng có nói lung tung.”
Lục Lãnh Phong không để ý đến Tần Nhân Thiên, anh chưa bao giờ cảm thấy Kiến Quân giống mình cả: “Tiểu Quân đi theo tôi từ nhỏ, là con trai của tôi thì cần gì có quan hệ huyết thống chứ.”
Hứa Kiến Quân rất hợp với ý anh, có khi kiếp trước chính là con trai của anh không biết chừng.
Năm năm trước, anh lỡ tay “giết nhầm” con trai mình, không chừng đứa bé không nỡ xa mẹ, quay lại bên cạnh cô.
Về điểm này thì Hy Nguyệt vô cùng cảm kích anh, rất ít người có thể xem con riêng giống như con ruột mình, đặc biệt là những thiếu gia nhà giàu cao cao tại thượng.
“Em may mắn thật, gả cho một người chồng tốt thế này, có ba đứa bé đáng yêu như thế, đời này viên mãn rồi. Cái này giống như đưa tay xua mây lộ ánh trăng, đời người trải qua nhiều trắc trở, nhất định phải đi ngược dòng, dũng cảm tiến tới thì mới có thể đạt đến hạnh phúc cuối cùng.”
Hứa Kiến Quân đi tới ôm lấy cổ Lục Lãnh Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo cọ vào gò má anh làm nũng: “Bố ma vương là người bố tốt nhất, tốt như bố con vậy.”
Giọng nói trẻ con non nớt và dịu nhẹ, mềm như một dòng suối trong veo, hòa tan cả cõi lòng Lục Lãnh Phong.
Nếu như đứa bé trước đó anh lỡ bỏ đầu thai lần nữa, nhất định anh sẽ dành hết tình yêu cho con, đền bù lại sai lầm của mình.
Hy Nguyệt nhìn con trai, ánh mắt ngập tràn tình yêu.
Cô có thể thấy được, Tiểu Quân cũng rất thích Lục Lãnh Phong.
Lục Lãnh Phong lạnh lùng như băng, là núi băng vạn năm không đổi, có lẽ những đứa bé khác đều sợ hãi tránh xa, nhưng mà thằng bé lại không hề sợ mà cứ không ngừng bám lấy, muốn chơi cùng.
Lúc trước nếu không nhờ thằng bé thúc đẩy, có lẽ cô và Lục Lãnh Phong không thể nhanh làm hòa như thế.
“Chị Dĩ Nhiên à, chị có tin là con người sẽ có linh hồn không?”
Hạ Dĩ Nhiên mỉm cười, tỏ vẻ thần bí: “Mặc dù chị là nhà sinh vật học nhưng chị tin người và động vật đều có linh hồn.”
“Mặc dù có những người lần đầu tiên gặp mặt, nhưng ta lại có cảm giác quen thuộc vô hình, giống như đã từng gặp ở đâu, còn người khác thì lại không như thế. Em đang nghĩ không biết cảm giác quen thuộc này có phải là trí nhớ của kiếp trước hay không.” Hy Nguyệt nói như có điều suy nghĩ.
“Không phải em nói về Tiểu Thiên Thiên đó chứ?” Hạ Dĩ Nhiên cười hỏi.
“Lần đầu tiên em gặp anh ấy đúng là em đã nhận nhầm anh ấy là Thời Thạch, bởi vì hình dáng của họ quá giống nhau chứ không phải vì cảm giác quen thuộc.” Hy Nguyệt nói không chút hoang mang.
Người trong lòng cô nói đến thật ra lại là Tần Như Thông.
Về mặt y học là bệnh đa nhân cách, nhưng về mặt tâm linh thì chính là linh hồn ký sinh.
Hoa Phi nhìn chị mình một chút, cậu phát hiện ra một số điều không biết có nên nói cho chị biết hay không.
“Chị à, bà nội Thời ở đâu vậy? Hôm nào em qua thăm bà một chút.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.