Chương trước
Chương sau

Chương 1522
Nhưng người ngoài không thể tới gần đứa trẻ được.
Bởi vì đứa trẻ ngoại trừ có bà vú chăm sóc còn có cả vệ sĩ bảo vệ hai mươi bốn giờ.
Vào buổi tối, trong phòng đứa trẻ sẽ để hai bà vú và hai nữ vệ sĩ ở lại.
Ở trong lòng cô ta, người được chọn tốt nhất để xuống tay chính là cô con gái Lục Sênh Hạ.
Cô bé mỗi ngày đều có cơ hội tới gần đứa trẻ, chỉ cần tiêm một liều thuốc độc vào trong bình sữa của đứa bé, hoặc là bôi trên mặt nó một ít Kali xyanua thì nó sẽ chết.
Nếu con bé có thể thay cô ta giải quyết mối họa lớn tiềm ẩn này, cô ta sẽ không uổng công sinh nó ra.
Nhưng đáng tiếc là con bé rất không nghe lời, căn bản là không có giác ngộ hi sinh vì em trai.
Cho nên việc này phải bàn bạc kỹ hơn, phải trù tính không chút sơ hở mới được.
Hy Nguyệt về đến nhà liền cùng với bà Lục đẩy đứa trẻ đi hoa viên tản bộ.
Tư Mã Ngọc Như đứng ở phía xa nhìn thấy thì hận không thể biến ánh mắt thành kiếm, một kiếm đâm thủng trái tim của túi sữa nhỏ, để xem nó còn kế thừa cổ phần nhà họ Lục thế nào?
Hắng giọng mấy cái cô ta liền đi qua, muốn thử khi nào có cơ hội tới gần đứa bé nhất.
“Thời gian trôi qua thật nhanh, mới chớp mắt mà đứa trẻ đã lớn vậy rồi.”
Cô ta vươn tay muốn sờ bàn tay nhỏ bé của đứa bé, đối phó với một đứa trẻ con, chỉ cần bôi một ít đọc lên tay đã đủ tiễn nó về Tây Thiên rồi.
Bà vú lập tức đưa tay nắm lấy cổ tay của cô ta. Bọn họ đều đã được huấn luyện, rất lợi hại, bây giờ cô ta đã được xếp vào trong đối tượng phải nên đề phòng nhất.
“Bà hai, mời bà giữ khoảng cách với cậu chủ nhỏ.”
Tư Mã Ngọc Như nổi máu, dùng sức tát bà vú một cái.
“Một bà vú nho nhỏ như cô mà dám vênh váo tự đắc trước mặt tôi à?”
Lời cô ta còn chưa dứt thì bà Lục đã đưa tay chát chát vào mặt cô ta hai cái: “Quy củ của nhà họ Lục ngoại trừ bà vú chuyên chăm sóc và vệ sĩ, phàm là người không có quan hệ huyết thống trực hệ thì không được tới gần người thừa kế tương lai. Cô là cái thá gì vậy, còn có thể có đặc quyền sao?”
Tư Mã Ngọc Như tức giận đến lục phủ ngũ tạng đều run rẩy: “Bà là đang cố tình đề phòng tôi đi?”
“Đúng là đề phòng cô.” Bà Lục nói dứt khoát.
Hy Nguyệt nhìn Tư Mã Ngọc Như bằng ánh mắt sâu kín, trong chuyện của con cái, cô tuyệt đối sẽ không qua loa.
“Mẹ nhỏ, quan hệ hiện tại của chúng ta cũng không hài hòa, mọi người tốt nhất nên nước sông không phạm nước giếng.”
Tư Mã Ngọc Như hừ nhẹ một tiếng: “Tôi chỉ là muốn nhìn đứa bé mà thôi.”
“Đứa bé còn nhỏ, tôi cần phải bảo vệ nó an toàn tuyệt đối.” Hy Nguyệt nhấn mạnh từng chữ một.
Đáy mắt Tư Mã Ngọc Như hiện lên một tia sắc bén hung ác: “Cũng đúng, đứa nhỏ rất yếu ớt, nuôi không tốt sẽ chết yểu. Nhất là không chịu nổi có phúc.”
Bà Lục cười lạnh: “Cô đừng có mà ở đây âm dương quái khí, đừng nói là cô không có con trai, cho dù có cũng đừng hòng trông cậy có thể hưởng thụ được phúc của nhà họ Lục.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.