Chương trước
Chương sau

 
Chương 1505
Đội trưởng bảo vệ nhanh chóng đi kiểm tra nhưng không hề phát hiện có ai đi lại ở hành lang trong khoảng thời gian đó.
Anh ta liếc vào cánh tay của Ngọc Linh: “Tại sao cô lại không có đeo vòng tay?”
Ngọc Linh lúc này mới ý thức giấu tay vào trong túi áo: “Không…không có ai đưa cho tôi cả.”
Hy Nguyệt quay qua nhìn về phía Tư Mã Ngọc Như: “Mẹ nhỏ, cô ta là người làm thân cận do đích thân mẹ tuyển vào, cô ta không đeo vòng tay mẹ không biết sao?”
Tư Mã Ngọc Như vẫn đang giả vờ bình tĩnh: “Tôi làm gì có thời gian để ý đến những chuyện nhỏ nhặt đó chứ, Hy Nguyệt, cô đừng đánh trống lảng nữa, bây giờ cậu em họ của cô sàm sỡ Ngọc Linh không thành, cô nhất định phải cho Ngọc Linh một câu trả lời rõ ràng.”
Trong ánh mắt của Hy Nguyệt tràn đầy sự tức giận: “Chuyện này rõ ràng là có người cố tình vạch ra kế hoạch đưa em họ tôi vào tròng và giá họa cho nó, mẹ đừng nghĩ vài câu nói linh tinh là có thể tùy tiện gán tội cho người khác như thế chứ?”
Lục Sênh Hạ dùng hết sức mạnh của mình đẩy Tư Mã Ngọc Như một cái: “Mẹ nhỏ, có phải chính mẹ đã tìm người phụ nữ này đến vu khống cho anh Chấn Diệp không? Mẹ quá đáng lắm, thật sự là một kẻ điên mà!”
Tư Mã Ngọc Như máu dồn lên não: “Con đừng có mà ăn nói lung tung, con là mẹ ruột của con đấy, thế mà con thà tin lời người ngoài cũng không tin mẹ sao?”
Lục Sênh Hạ nhìn cô ta với khuôn mặt rất tức giận: “Người do mẹ đưa đến, mẹ mặc kệ việc vi phạm gia quy, phá hoại quy định tuyển dụng mang người phụ nữ này đến chẳng lẽ chỉ vì muốn để cô ta làm người làm thân cận của mình thôi sao?”
Tư Mã Ngọc Như tức đến mức muốn phát điên, con bé chết tiệt này thật không biết điều mà, dám lần này tới lần khác nghịch ý bà ấy!
“Hai người họ mới là người trong cuộc mà các người lại tra hỏi tôi sao, cũng trách tôi đi vào không đúng lúc đã phá hoại chuyện tốt của cậu chủ Đỗ, lẽ ra phải đợi cậu ấy làm xong chuyện rồi mới đi vào, như thế có bằng chứng xác thực thì muốn đùn đẩy cũng không được nữa.”
Ngọc Linh ở bên cạnh khóc lóc, bộ dạng trông rất đáng thương và não lòng: “Tôi còn mặt mũi nào đi ngoài gặp ai nữa chứ, tôi thà chết đi cho rồi.”
Lời của cô ta chưa nói hết thì từ phía cửa đã vang đến một âm thanh sắc bén: “Cô thật sự nghĩ phá hoại hai cái camera là có thể xóa bỏ hết toàn bộ dấu vết sao?”
Cô ta bất giác rùng mình một cái, vừa quay đầu qua đã nhìn Lục Lãnh Phong bước vào.
Anh vừa trở về đã gặp phải chuyện hỗn loạn như thế rồi.
Khóe môi Tư Mã Ngọc Như khẽ động đậy một cái: “Ý của cậu là sao?”
Lục Lãnh Phong bật cười một cái, mặc kệ cô ta mà trực tiếp ngồi xuống trước cái máy tính, anh lấy cái USB từ trong cặp ra, sau khi xác nhận dấu vân tay và mật khẩu xong thì đã hiện ra những tài liệu giám sát tuyệt mật.
Hệ thống bảo vệ của nhà họ Lục là hệ thống hiện đại nhất trên thế giới, vả lại còn do đích thân Lục Lãnh Phong thiết kế ra nữa.
Những khu vực công cộng bên trong bên ngoài của nhà họ Lục đều được gắn hệ thống camera ẩn không góc chết ba trăm sáu mươi độ, dùng mắt thường hoàn toàn không thể thấy được nên muốn phá hoại là điều không thể nào.
Ngọc Linh vốn đang rất bình tĩnh nhưng lúc này cô ta đang hoảng sợ đến mức ướt đẫm hết lưng, cô ta cứ không ngừng ra hiệu bằng ánh mắt về phía Tư Mã Ngọc Như.
Trong lòng Tư Mã Ngọc Như cũng đang rất hoảng sợ đến mức hai tay run lên hết rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.