Chương trước
Chương sau

“Em đừng ầm ĩ nữa, như vậy anh mới ngủ được.” Anh vùi đầu vào mái tóc của cô.
Cô bĩu môi: “Em ầm ĩ khi nào chứ, chẳng qua là nói lên một vài câu sự thật mà thôi, những lời mà mấy người trong giới nổi tiếng đó quở trách em càng khó nghe hơn. Những năm nay, không ai muốn thấy người khác sống tốt, em đã gả về nhà họ Lục lần thứ hai, phong quang vô tận, mọi người đều háo hức chờ đợi để xem những trò cười của em. Vụ bê bối của anh xuất hiện, thực sự đã hoàn thành tâm nguyện của bọn họ rồi.”
Lục Lãnh Phong sờ tóc cô: “Anh không biết rằng em cũng để ý đến những lời đồn nhảm bên ngoài như vậy.”
“Miệng người đời thật ghê gớm, em đường đường là đệ nhất bà chủ ở thành phố Long Minh, không thể để người khác suốt ngày tát vào mặt mình được.” Cô hừ một tiếng, hất tay anh ra.
Thực ra, cô vốn cũng không đến tâm đến cách nhìn của người khác, càng không quan tâm đến những lời đồn nhảm nhí đó, chỉ là lấy chuyện này ra làm một cái cớ mà thôi.
Việc xét nghiệm ADN, cô không thể nói được.
Một khi nói ra thì cũng đồng nghĩa với việc xác nhận con riêng.
Cô không rõ tâm tư của Lục Lãnh Phong, nhỡ đâu anh không nỡ ra tay, điều này đều vô cùng bất lợi cho cô và bọn trẻ.
Lục Lãnh Phong thở đài, xem ra chuyện này rất khó để rẽ sang một hướng khác, con đường gập ghềnh này khó lòng mà vượt qua, bình thường không nhắc đến thì không sao, nhưng một khi đã nhắc đến chắc chắn sẽ trở mặt.
Cô ngốc này cái gì cũng tốt, chỉ là tính tình ngang ngược, một khi đã chui vào được vào góc chuồng trâu, đến tám con ngựa còn không kéo ra được.
“Nếu thật sự muốn làm xét nghiệm ADN, mới có thể buông bỏ sự nghi ngờ của em, vậy thì anh sẽ sắp xếp một chút, bí mật làm xét nghiệm ADN, nhưng em phải đồng ý với anh, kết quả không được nói cho bất kỳ ai biết, kể cả Kiều An.”
Anh không thể để hôn nhân của mình bị chuyện này phá hủy được, nếu không thể nhổ cái gai trong lòng của cô ra thì bọn họ sẽ ngày càng xa cách.
Anh đã đánh mất cô một lần, không thể để mất cô thêm lần nữa được.
Hy Nguyệt chấn động dữ dội, cô không ngờ anh lại đồng ý.
“Anh không lo lắng, kết quả kiểm định là con anh sao?”
“Lẽ nào ngay cả việc này mà anh cũng không rõ sao?” Biểu hiện của Lục Lãnh Phong vô cùng thản nhiên.
Điều này càng làm cô chắc chắn, anh đã bị gày bẫy nhưng bản thân vẫn không hề hay biết.
“Được rồi, không cần làm nữa, tạm thời em tin anh một lần.”
Cô đồng ý nhượng bộ, cô cũng muốn làm việc có chừng mực.
“Thật sao?” Hàng mi dày dài của anh hơi nhướng lên.
“Ừm.” Cô gật đầu.
Anh đột nhiên xoay người đè cô xuống dưới: “Được, vậy nói việc chính.”
Cô ngây người: “Việc chính gì?”
“Tại sao hôm nay lại vứt bỏ chồng của em mà đi cùng với Hứa Nhã Thanh? Em đang trả thù anh sao?”
Cô dẩu môi: “Em không có ở cùng với Hứa Nhã Thanh, mà là ở cùng với Tiểu Quân. Tiểu Quân muốn đi xem biểu diễn với bố nó, em muốn đi cạnh anh liền bị Tiểu Quân kéo đi. Nếu để em lựa chọn giữa con trai và anh, em nhất định sẽ chọn con trai rồi.”
Hai hàng lông mày rậm của Lục Lãnh Phong liền cau lại: “Ý của em là hiện tại ngay cả vị trí thứ ba anh cũng không có cửa?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.