Chương trước
Chương sau

Chương 1461
Nếu không phải vì con, dựa vào tình hình trước mắt, bọn họ nên chuẩn bị là kiện tụng ly hôn.
“Anh sẽ để em chọn lại một lần nữa sao?” cô hỏi ngược lại một câu.
“Nghĩ cũng không được nghĩ.” Anh không chút do dự mà nói như chém đinh chặt sắt.
Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô dần dần hiện ra vẻ thê lương: “Cho nên điều anh hỏi đều là vô ích, không có ý nghĩa.”
Đầu mày Lục Lãnh Phong nhíu lại: “Em muốn chọn lại lần nữa sao?” Lúc nói, trong mắt lóe lên hung quang giống như sư tử, giống như cô nói sai một chữ. Thì sẽ bị xé thành từng mảnh vụn.
Bàn tay nhỏ của cô ở trong nước khua loạn, kích khởi một đám bọt nước: “Chuyện không có khả năng xảy ra, cần gì phải lãng phí tâm trạng? Nhưng, nếu như thật sự muốn có chọn lại lần nữa, em nhất định sẽ chọn một người đàn ông toàn tâm toàn ý đối xử với em, mà không phải đánh rắm bên ngoài. Nợ phong lưu, còn có hai đứa con riêng.”
Lục Lãnh Phong cảm thấy một cái nồi đen từ trên trời rớt xuống, nện xuống trên đầu anh.
Nói đến nói đi, lại nói đến chuyện của Kiều An.
Rào cản này, muốn bước qua, rất khó.
“Được rồi, muộn quá rồi, nên đi ngủ.”
Đề tài chuyển đến chỗ này, vẫn là nhanh chóng kết thúc thật tốt.
Hy Nguyệt thở dài: “Dù sao nhắc tới chuyện của Kiều An, anh sẽ ba phải. Không quan trọng, sau này em mặc kệ chuyện của anh, anh cũng mặc kệ chuyện của em, chúng ta tương kính như tân, nước sông không phạm nước giếng, giống như bố và mẹ.”
Lời này dường như đã chọc giận Lục Lãnh Phong, anh nổi điên nện một quyền trên bồn tắm lớn: “Em thích loại quan hệ nửa sống nửa chết này sao?”
Anh hung tợn trừng mắt nhìn cô, lồng ngực kịch liệt phập phồng, nước trong bồn cũng nhấp nhô khuấy động.
Mặc dù chuyện của bố mẹ, anh chưa bao giờ hỏi đến, nhưng không có nghĩa không có chịu ảnh hưởng.
Hy Nguyệt cũng nhìn ra, vội vàng thay đổi ngữ khí: “Ý của em là, giữa hai người chỉ cần có có người thứ ba, hôn nhân liền xem như xong rồi, tối đa sẽ vì lợi ích mà miễn cưỡng duy trì quan hệ bề ngoài.”
Lục Lãnh Phong duỗi cánh tay ra, ôm cô vào trong lồng ngực, cơ thể dán sát cô gắt gao: “Giữa chúng ta không cho phép xuất hiện người khác.”
Hy Nguyệt cố ý thở dài, âm cuối kéo dài so với đuôi của sao chổi Halley còn dài hơn: “Tất cả mọi người biết em bị anh đội nón xanh, bây giờ ở trên đầu đã mọc thành một bãi cỏ xanh rồi.”
Anh vén mái tóc ướt sũng trên trán cô: “Những người ăn dưa bở đó, chính là e sợ thiên hạ không loạn, em cần gì quan tâm?”
“Em để ý! Miệng người đáng sợ, vàng nhiều, tích hao xương cốt, em không có giống anh không hề gì như vậy. Nếu như hôn nhân là một đôi giày, em hi vọng nó là hoàn mĩ, không chỉ mang thoải mái, còn có thể làm người ta vui tai vui mắt. Nhưng bây giờ, mọi người đều ở sau lưng chế giễu em, bọn họ nói hôn nhân của em là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối nát mục rữa. Em ở bên ngoài nở mày nở mặt, trên thực tế mỗi ngày ở nhà lấy nước mắt rửa mặt, sớm đã trở thành oán phụ nhà giàu trong truyền thuyết.”
Cô nhấc mắt nhìn anh, trong mắt phê bình nghiêm khắc và oán hận sâu sắc, giống hai mũi tên nhọn, đâm vào trong lồng ngực anh, đâm trái tim anh đau đớn.
“Chuyện của Kiều An, anh sẽ xử lý tốt.”
Anh đứng lên, ôm cô quay về phòng.
Cô kéo chăn lên, trở mình, đưa lưng về anh, không muốn để ý tới anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.