Chương trước
Chương sau

Chương 1422
Trong lòng Hy Nguyệt hơi lung lay, cô có thể nhìn ra it nhiều các con cũng bị ảnh hưởng bởi chuyện này.
Điểm đáng ghét nhất của cô gái nổi tiếng trên mạng kia chính là làm liên lụy đến cả Hứa Kiến Quân và Hứa Nhã Thanh.
Cô ôm con trai vào lòng: “Cục cưng, con đừng quan tâm đến những lời bàn tán xôn xao ở bên ngoài, cho dù là bố hay là bố ma vương đều rất thương yêu con.”
Hứa Kiến Quân giơ bàn tay nhỏ bé của mình vuốt mặt cô: “Mẹ, mẹ lo lắng bố ma vương sẽ thay đổi bởi vì bố từng có lịch sử không tốt nhưng con có thể chắc chắn bố sẽ không thay đổi đâu, bố luôn yêu mẹ và yêu con nhưng con không dám chắc bố ma vương liệu có thay đổi hay không, nếu bố ma vương thật sự yêu mẹ thì không nên để xảy ra tin đồn tình cảm với người phụ nữ xấu xa kia, bố thì đó giờ chưa bao giờ để xảy ra tin đồn tình cảm với người phụ nữ nào cả.”
Lời nói vô tư của cậu bé điểm trúng ngay điểm yếu của cô.
Lục Lãnh Phong vốn là một người tâm trạng không ổn định.
Huống chi, nhiều lắm anh cũng chỉ là thích cô ta, cùng với nhu cầu sinh lý, vẫn chưa phải là tình yêu thật sự.
Anh có thể thay đổi hay không, đúng là một ẩn số.
Nhưng lời này không thể nói ra ở trước mặt con, chỉ có thể giấu ở trong lòng.
“Bảo bối, dù bố Ma Vương có thay đổi như thế nào, thì ý thức trách nhiệm với gia đình vẫn sẽ không thay đổi.”
“Được thôi.” Hứa Kiến Quân khoanh hai tay ở trên ngực, lộ ra một chút gương mặt giảo hoạt: “Sau này chỉ cần ông ta chọc con tức giận, con cứ giống như lần trước, dẫn theo em trai và em gái rời nhà trốn đi, ông ta không thấy em trai và em gái chắc chắn sẽ rất lo lắng, nhất định sẽ đến nhận lỗi với con.”
Hy Nguyệt bị sặc, có chút xấu hổ, nhanh chóng cầm lấy một miếng thanh long, chặn cái miệng nhỏ của cậu bé lại: “Nhóc con đừng nói lung tung, ăn trái cây đu.”
Đôi môi mỏng của Hứa Nhã Thanh nhếch lên thành một nụ cười bỡn cợt: “Con muốn rời nhà trốn đi, thì đến chỗ của bố, nơi này là ngôi nhà thứ hai của con.”
Hy Nguyệt cười ngượng ngùng: “Tốt xấu gì em cũng là bà chủ, đến nhà phải làm gương, sao có thể động một chút là rời nhà trốn đi chứ.”
Cho dù muốn rời nhà trốn đi, cũng không thể đến chỗ của anh ta, tình ngay lý gian, sẽ có hiểu lầm.
Hứa Nhã Thanh rót cho cô thêm tách trà: “Người đàn ông như Lục Lãnh Phong phải luôn luôn khiến anh ta cảm thấy có nguy cơ. Em phải cho anh ta biết, mặc dù anh ta có con, nhưng vẫn sẽ bỏ đi, sẽ không bị cột chặt, như vậy anh ta mới có thể quý trọng em.”
Cô cười sâu kín: “Anh yên tâm đi, trong từ điển của cuộc đời của em, không có bốn chữ ép dạ cầu toàn. Đối với những thứ râu ria, em sẽ không chút do dự ném xuống.”
Một chút ánh sáng nhạt lao vào trong đôi mắt ảm đạm của Hứa Nhã Thanh.
Sở dĩ Hy Nguyệt thu hút anh ta, chính là bởi vì cô có một loại cảm giác cứng cỏi và quật cường từ khi sinh ra đã có sẵn.
Bất kể cô có thay đổi như thế nào, từ trong xương cốt kia sự quật cường kia vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Hứa Kiến Quân ở lại đây, dành ngày cuối tuần cho anh ta.
Một mình Hy Nguyệt quay về.
Nhà họ Lục, mọi người đang ở sảnh chính ăn trái cây.
Lục Sênh Hạ nhìn thấy cô, vẫy tay: “Chị dâu, lại đây ăn trái cây, có cherry vằng cụt chị thích ăn nhất đấy.”
Hy Nguyệt cười cười đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô bé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.