Chương trước
Chương sau

Chương 1359
Lục Sênh Hạ cười: “Anh cả của em không phải là anh rể họ của anh sao? Anh ấy chắc chắn sẽ hợp tác với anh.”
Hy Nguyệt và Lâm Đại Dao đã trải thảm dã ngoại ở trên mặt đất, Hoa Phi dựng lều che nắng.
“Mấy đứa tới đây ăn chút gì đi.”
Cô có đem theo sushi, bò sốt vang, bánh mì bơ…
Cô tự nấu món bò sốt vang.
Lâm Đại Dao đem theo một con vịt quay với công thức bí mật độc quyền của cô ấy.
“Chị nấu bò sốt vang ngon thật.” Hoa Phi liếm môi.
Hy Nguyệt cười trêu chọc: “Kỹ năng nấu nướng của Đại Dao giỏi hơn chị, Đại Dao làm vịt quay quá ngon nên em đã không cần chị nữa rồi.”
Hoa Phi ôm vai của cô: “Chị là chị, bạn gái là bạn gái, sao có thể thay thế lẫn nhau được chứ?”
Lâm Đại Dao gật đầu giống như gà con mổ thóc: “Đúng vậy, mùi vị em làm khác với mùi vị chị làm, bò sốt vang của chị cũng có công thức bí mật riêng đúng không?”
Đôi mi dài dày của Hy Nguyệt khẽ hiện lên vẻ ranh mãnh: “Muốn trói được trái tim đàn ông thì trước hết phải trói được dạ dày của đàn ông, vì vậy phụ nữ phải có bí quyết nấu nướng riêng.”
Đôi mắt đen tròn của Lục Sênh Hạ đảo quanh hốc mắt mấy lần, xem ra cô bé cũng phải học một ít kỹ năng nấu ăn mới được, không thể cứ là đứa con gái được nuông chiều sống an nhàn sung sướng, như vậy mới có thể trổ hết tài năng trong cuộc chiến tình yêu.
“Anh Chấn Diệp anh thích món ăn có khẩu vị như thế nào? Món cay Hàn Xuyên, món ăn Đông Hạ, món ăn Tương Thái hay là món ăn Chiết Thái?”
Đỗ Chấn Diệp giang tay ra: “Anh không kén ăn, khẩu vị nào cũng có thể ăn.”
“Người thành phố Tinh Không đều không giỏi ăn cay đúng không?” Lục Sênh Hạ nghiêng cái đầu nhỏ nhìn cậu ta.
Đỗ Chấn Diệp gật đầu: “Ừ, nhưng mà mẹ của anh là người Giang Thành, người Giang Thành thích ăn cay cho nên anh cũng có thể ăn cay.”
“Vậy sao, vậy thì em biết rồi.” Lục Sênh Hạ lộ ra nụ cười tinh nghịch.
Sau khi ăn cơm dã ngoại họ chơi bài poker một lúc rồi mới đi xuống núi.
Lúc này Tư Mã Ngọc Thanh đang cáu kỉnh với Tư Mã Ngọc Như.
Hôm nay cậu ấy không học một tiết nào cả, giáo viên vừa mới mở miệng cậu ấy ngồi ở bên cạnh đã hét lên.
Trẻ con luôn có cách nổi loạn riêng để chống lại người lớn.
“Cháu muốn về nhà, cháu không muốn ở với cô nữa, cô là người đáng ghét nhất trên thế giới này, cháu muốn bố với mẹ.”
Tư Mã Ngọc Như không thể làm gì chỉ có thể ở bên cạnh khuyên bảo: “Ngọc Thanh ngoan nghe lời, ngày mai cô sẽ dẫn cháu tới vườn bách thú chơi được không?”
“Cháu không muốn chơi với cô, cháu chỉ muốn chơi với chị gái xinh đẹp.” Tư Mã Ngọc Thanh chống nạnh, hung tợn trừng mắt nhìn chằm chằm bà ta.
Trong bụng Tư Mã Ngọc Như chứa một rổ tức giận: “Rốt cuộc Hy Nguyệt đã nói với cháu những lời ngon ngọt gì mà làm cho cháu dính lấy cô ta như vậy?”
“Chị gái xinh đẹp là chị gái tốt nhất trên thế giới này.” Tư Mã Ngọc Thanh làm mặt quỷ với bà ta rồi chạy đến bãi cỏ trong sân đặt mông ngồi xuống vẽ vòng tròn nguyền rủa bà ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.