Chương trước
Chương sau

Chương 1291
Tần Nhân Thiên ở bên cạnh cười to: “Đúng vậy, Sênh Hạ của chúng ta rất thông minh, phân tích vấn đề rất nhạy bén.”
“Tất nhiên rồi, em là một mỹ nhân thiên tài mà.” Lục Sênh Hạ lắc đầu, đắc ý.
Hạ Dĩ Nhiên lắc đầu cười: “Vì đã như vậy, khi chị từ Nam Cực trở về, chị sẽ bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này.”
“Chị định ở lại Nam Cực trong bao lâu?” Lục Sênh Hạ hỏi.
“Ba năm.” Hạ Dĩ Nhiên nhún vai.
Lục Sênh Hạ hít vào một hơi, rất có thiện ý nhìn Tần Nhân Thiên nói: “Ba năm? Không phải dưa chuột đợi quá lâu thì sẽ bị lạnh sao ( ám chỉ sự chờ đợi quá lâu)?”
Đây là giọng điệu của người lớn nhỏ nói chuyện.
Một ngụm nước dừa mà Hạ Dĩ Nhiên vừa uống gần như phun ra ngoài: “Em không cần lo lắng, cậu chủ số 1 ở Dương Thành này, làm sao có thể thiếu phụ nữ được? Anh ta chỉ cần đứng ở cửa nhà Tần và hét lên, tôi muốn có người nối dõi, đảm bảo phụ nữa của cả thành từ khắp nơi trên thế giới tràn về, tranh nhau sinh ra những con khỉ cho anh ta “.
Tần Nhân Thiên lộ ra một nụ cười kỳ quái: “Anh rất kén chọn.”
Hy Nguyệt cười nhẹ: “Chị Dĩ Nhiên, anh trai của em đã chọn trúng chị rồi, chỉ muốn cùng chị sinh khỉ con. Ngày nay, đàn ông chung tình rất hiếm, đàn ông chung tình nhiều tiền đẹp trai lại còn hiếm hơn, đã gặp được thì đừng nên bỏ lỡ. Chị nhìn em này, và em trông chừng chồng mình rất nghiêm ngặt. “
Sau khi nói xong, cô ấy đưa tay ra và nắm lấy cánh tay của Vinh Cẩm Đoàn. Vinh Cẩm Đoàn cười thầm trong lòng, giá như một người phụ nữ ngốc nghếch thực sự có thể quan tâm đến mình như vậy.
Hạ Dĩ Nhiên cười: “Em đã nó vậy, vậy chị phải trân trọng đứa bé nhiều lông này rồi?”
Tần Nhân Thiên cái trán có chút mồ hôi: “Có thể đừng gọi là đứa bé nhiều lông không, cái tên đứa bé nhiều lông, anh rất thành thục, còn thành thục hơn cả Lục Lãnh Phong.”
Lục Lãnh Phong cảm thấy nghẹn ngào, nhưng anh thật sự không nhìn ra, anh trầm tĩnh và có tinh thần trách nhiệm với gia đình như vậy, anh ta có thể so sánh với được sao? Nhưng nhìn thấy bộ dạng đáng thương của anh ta, anh đành chịu.
Hạ Dĩ Nhiên không có ý định tha cho Tần Nhân Thiên nói: “Lãnh Phong nhà người ta đã trở thành một tấm gương gia đình mẫu mực, còn anh ấy, là một chàng trai chỉ biết ham chơi từ cái nhìn đầu tiên.”
Tần Nhân Thiên nhướng mày rậm: “Làm sao có thể? Anh đã kết hôn rồi, nhất định biểu hiện tốt hơn với anh ấy. Lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, chiều vợ dậy được con.”
Hạ Dĩ Nhiên cười một tiếng: “Vậy em cho anh ba tháng để chứng minh, biểu hiện cho em xem.”
Tần Nhân Thiên hai mắt sáng lên: “Đó là do em nói đấy, nếu qua được thời gian thử thách này, thì em phải gả cho anh.”
Hạ Dĩ Nhiên ranh mãnh liếc anh một cái: “Chờ anh thông qua trước hãy nói.”
Hy Nguyệt không lạc quan như vậy, Tần Như Thông nói rồi, anh sẽ không đi Nam Cực. Nếu anh ta không đi, Tần Nhân Thiên cũng không đi được.
Trong trường hợp này, họ sẽ phải ly thân trong ba năm ngay trước khi kết hôn. Mối quan hệ này sẽ có tác động lớn.
“Chị Dĩ Nhiên, để em nói với chị rằng phụ nữ không thích hợp sống ở nơi quá lạnh. Điều này không tốt, sẽ ảnh hưởng không tốt đến cơ thể, đặc biệt ảnh hưởng đến khả năng sinh sản. Ngày trước em cũng đi qua Nam Cực. Mỗi ngày, em đều lo lắng sợ bị vô sinh và không thể có con của mình. Tâm tình cảm thấy rất áp lực. Em gần như bị trầm cảm. “
Lục Lãnh Phong ôm trán che đi vẻ mặt cười khóc cũng không được. Có vẻ như việc chẩn đoán sai lầm khi đó đã gây ra một bóng đen tâm lý nghiêm trọng cho một người phụ nữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.