Chương trước
Chương sau

Chương 865
Người đàn ông đeo mặt nạ cười ha ha rồi nói: “Đúng đó, gần đây cuộc sống quá nhàm chán, tôi không tìm được chuyện gì thú vị để làm, sau đó nghĩ tới anh. Tôi vốn chỉ muốn biết anh sống thế nào mà thôi, không ngờ rằng lại thê thảm như thế, ngay cả người mình yêu cũng không thể giữ lại được. Chuyện này tôi cũng có trách nhiệm, nên tôi quyết định giúp anh. Nhưng bắt tay vào làm thì tôi phát hiện chuyện này vô cùng thú vị, còn có thể đối đầu với Lục Lãnh Phong. Khiêu chiến anh ta cũng xem như là một trò chơi, tôi rất thích cảm giác kích thích này. Cho nên đừng bao giờ ngăn cản tôi, ngăn cản cũng không có tác dụng. Cho dù dùng cách gì tôi cũng sẽ cướp người trong lòng về cho anh.”
Tần Nhân Thiên không còn gì để nói. Đây quả thực là chuyện buồn cười nhất mà anh từng nghe!
Người đàn ông này bị điên à?
“Nếu anh thật sự nhàm chán thì có thể nếm thử theo đuổi một người phụ nữ đã có chồng, nếu còn chán nữa thì có thể thử theo đuổi vương phi nước ngoài. Như thế càng thêm kích thích, càng thú vị, lại càng có tính khiêu chiến.”
Người đàn ông đeo mặt nạ thở dài một hơi rồi nói: “Chuyện này tôi đã làm từ lâu rồi, chẳng có chút khiêu chiến nào cả. Có một số phụ nữ nhìn bề ngoài thì cao quý, bảo thủ nhưng thật sự thì bên trong vô cùng điên cuồng, chỉ cần hơi tỏ vẻ một chút sẽ cắn câu. Người anh thích là cô gái đặc biệt nhất mà tôi từng gặp, bề ngoài thì trong sáng động lòng người, trong lòng lại vô cùng cứng đầu, chỉ có phụ nữ như thế mới có tính khiêu chiến.”
Tần Nhân Thiên cảm thấy rất mệt mỏi: “Đừng nói là anh có ý đồ gì với cô ấy nhé? Nếu anh dám động vào cô ấy dù chỉ một chút thì tôi sẽ giết anh!”
“Yên tâm đi, con người tôi có nguyên tắc lắm, vợ của bạn không thể đụng.” Người đàn ông đeo mặt nạ dùng một giọng điệu uể oải mà nói.
Tần Nhân Thiên thật sự không nghĩ ra được là anh ta muốn làm gì, mình ở ngoài sáng địch ở trong tối, chỉ có thể im lặng mà theo dõi.
Vì để Lục Lãnh Phong mở lồng giam thả mình ra ngoài nên hai ngày nay Hy Nguyệt rất ngoan, còn chủ động hầu hạ anh.
“Em phải ngoan như thế mới đúng.” Lục Lãnh Phong hôn lên trán của Hy Nguyệt một cách yêu thương.
“Không phải anh nói tôi có một công ty châu báu à? Có phải là ngày mai tôi có thể đi làm bình thường rồi không?” Cô hỏi một cách thận trọng, trong khoảng thời gian này thì mọi sự vụ trong công ty đều được giao cho phó giám đốc Cao xử lý.
Đôi mắt đen láy của Lục Lãnh Phong trở nên âm u: “Em có thể đi ra ngoài, nhưng Khải Liên phải luôn đi theo bên cạnh em.”
“Tôi biết rồi, cô ấy là vệ sĩ của tôi mà.” Hy Nguyệt nở một nụ cười giảo hoạt.
Lúc chiều, Lục Lãnh Phong dẫn bọn họ trở về biệt thự bên hồ.
Hy Nguyệt bỗng nhiên mất tích hai tháng trời, đương nhiên là những người trong giới cũng phỏng đoán, nhất là Hứa Nhã Thanh.
Anh ta đã không gặp được Hy Nguyệt và đứa bé cả hai tháng trời.
Nhưng gần đây công ty rất bận rộn, anh ta còn đang ở nước ngoài, chưa thể về được.
Chỉ có thể gọi video cho Túi Sữa Nhỏ.
Lục Lãnh Phong dặn Túi Sữa Nhỏ không nên nói chuyện mẹ bị mất trí nhớ cho anh ta biết, cậu bé đã đồng ý.
Nếu như ba biết mẹ bị mất trí nhớ, mà lại không nhớ ba thì chắc chắn ba sẽ rất đau lòng, cậu bé không muốn để ba đau lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.