Chương trước
Chương sau

Chương 810
Tần Nhân Thiên trong mắt hiện lên một tia thù địch rõ ràng, “Tôi là anh trai cô ấy, cô ấy cũng là em gái tôi. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm cũng là một chuyện rất bình thường.”
Lục Kiều Sam chế nhạo, cô ta biết rất rõ cái gọi là anh em cũng chỉ là cái cớ mà Hy Nguyệt bịa ra để đến gần Tần Nhân Thiên.
Hy Nguyệt, người phụ nữ thấp kém này. Hình như tất cả những người đàn ông trên thế gian này đều bị cô thu phục hết rồi, tình nguyện mà nghe theo cô.
“Hy Nguyệt có thể đúng là em gái của anh, cô ta chắc cũng không có ý gì khác nổi đâu. Cô ta đã trải qua hai đời chồng rồi, một người là Lục Lãnh Phong và người còn lại là Hứa Nhã Thanh. Không thể nào lại có thêm cả cuộc hôn nhân thứ ba nữa. Nếu không, cô ta sẽ trở thành trò đùa của toàn bộ thế gian này mất.
Lời nói như có như không nhắm đến Tần Nhân Thiên, khiến gân xanh trên trán anh hiện rõ hết lên.
Hy Nguyệt lẽ ra đã thuộc về anh ta, nếu không có nhiều chuyện xảy ra, thì bọn họ đã kết hôn và sinh con rồi, làm sao đến được lượt Lục Lãnh Phong và Hứa Nhã Thanh.
Hy Nguyệt ôm con trai trong lòng, cho cậu bé ăn trái cây mà không nói gì cả.
Túi sữa nhỏ nhớ đến Lục Kiều Sam, cô ta là người dì xấu xa luôn muốn ném cậu bé vào chỗ chết. Chắc cô ta đã bị mụ phù thủy độc ác nào đó ám nên mới ra nông nỗi này.
Thấy bọn họ không nói chuyện lại với mình, Lục Kiều Sam cảm thấy chính mình như bị ngó lơ, cục tức này làm sao cô ta có thể dễ dàng nuốt trôi được, hơi cao giọng nói: “Nhân Thiên, trên đời này, chỉ có em là người đối xử tốt nhất với anh, anh cũng là người duy nhất mà em yêu thương. Trong mắt em anh là người tuyệt vời nhất. Vậy nên anh phải tỉnh táo lên, đừng mất lý trí vì thứ cảm giác nhầm lẫn nhất thời nào đó, để không làm tổn hại đến thanh danh của chính mình. ”
Nói xong, cô ta lại hướng ánh mắt về phía Hy Nguyệt, “Còn cô, cô bây giờ đã là vợ của Lục Lãnh Phong, là mẹ của con Hứa Nhã Thanh. Nếu cô và Tần Nhân Thiên có mập mờ gì, thì Lục Lãnh Phong và Hứa Nhã Thanh nhất định sẽ không buông tha cho cô.”
Hy Nguyệt cười nhạt: “Chị chồng, chị cứ yên tâm chuẩn bị cho tốt hôn lễ của chị, đừng suy nghĩ nhiều quá.”
Lục Kiều Sam tức giận nhìn cô một cái, “Tôi muốn nói chuyện một mình với Nhân Thiên, cô có thể tránh đi chỗ khác được không?”
Hy Nguyệt nhún vai, ôm con trai đứng dậy, “Anh à, cũng đã muộn rồi, hai mẹ con em về trước đây.”
Tần Nhân Thiên có chút phiền muộn, vốn dĩ anh đã sắp xếp một buổi tối kĩ càng như thế, nhưng đều bị Lục Kiều Sam phá hỏng cả rồi, “Khi nào có dịp chúng ta lại gặp nhau sau.”
Ngay khi Hy Nguyệt vừa đi, Lục Kiều Sam đã chạy tới ôm lấy anh ta, “Nhân Thiên, anh cho em thêm một cơ hội nữa, chúng ta bắt đầu lại được không? Em không muốn kết hôn với Lưu Tinh Bảo, em chỉ muốn được cưới anh, được làm vợ của anh thôi.”
Tần Nhân Thiên dứt khoát hất tay cô ta ra, đẩy cô ta sang một bên, hành động lạnh lùng và tàn nhẫn, “Lục Kiều Sam, bây giờ tôi không còn bất cứ tình cảm gì với cô nữa, vậy nên cô đừng mang thứ ảo tưởng không cần thiết đó nữa.”
Đường nét xinh đẹp trên gương mặt Lục Kiều Sam vặn vẹo, “Em có gì không bằng được Hy Nguyệt chứ, cô ta đã làm vợ của hai người đàn ông, nếu cả anh nữa thì chính là ba người vậy mà anh vẫn coi cô ta như bảo bối sao?”
“Cho dù không có Hy Nguyệt, tôi cũng sẽ không thích cô.” Tần Nhân Thiên trả lời dứt khoát không chút do dự.
Lục Kiều Sam bị đá xuống vực sâu không đáy, vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, “Tần Nhân Thiên anh sẽ phải hối hận, nếu em mà gả cho người khác, anh sẽ phải hối hận!”
Tần Nhân Thiên nhún vai, cười nhẹ nói: “Trước hết tôi chúc cô có một đám cưới vui vẻ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.