Chương trước
Chương sau

Chương 748
Con mắt của cô đỏ như máu, ngón tây nắm chuôi đao thật chặt, máu tươi nhỏ từng từng giọt từ trên mũi đao xuống.
Ai dám tổn thương con của cô, cô sẽ liều mạng với người đó.
Bà Lục bị dọa sợ, muốn ngăn Hy Nguyệt lại, nhưng bị Hy Nguyệt đẩy ra, ngã nhào xuống đất.
Sắc mặt của bà ta hoàn toàn trắng bệch, chỉ sợ Hy Nguyệt bổ thêm một đao, kết quả Lục Kiều Sam sợ chết, căng cuống họng ra, liều mạng hô to, “Lãnh Phong, người phụ nữ này điên rồi, cô ta muốn giết Kiều Sam, em mau đi ngăn cản cô ta!”
Lục Lãnh Phong đưa con trai cho Khải Liên, xông lên phía trước, nắm lấy cổ tay Hy Nguyệt, “Hy Nguyệt, cô tỉnh táo một chút, bỏ dao xuống. Loại người điên này, giết cô ta sẽ chỉ làm bẩn tay của cô.”
Hy Nguyệt càng siết chặt ngón tay hơn, sát ý trong mắt như ý lạnh, mãi mà không tiêu tan.
“Đây không phải lần đầu tiên chị ta muốn giết con trai tôi, bốn năm rồi, chị ta vẫn không hề thay đổi một chút nào cả, vẫn ác độc như vậy. Nhưng tôi đã thay đổi, tôi tuyệt đối sẽ không để mặc cho chị ta ức hiếp nữa.”
Lục Lãnh Phong dán môi mỏng vào bên tai cô, “Cô bé ngốc, hận một người, phải nên chậm rãi đối phó với cô ta, để cô ta nghi ngờ vào đời người, một dao giải quyết cô ta thì lợi cho cô ta quá rồi, hiểu chưa?”
Hy Nguyệt có chút chấn động, ngón tay buông lỏng, dao gọt trái cây rơi xuống mặt đất.
Lục Kiều Sam nằm rạp trên mặt đất, bị dọa đến mức sắp bay mất hồn, gào khóc, “Tôi sắp chết, cứu mạng, tôi sắp chết rồi!”
Bà Lục bò dậy từ dưới đất, cuống quít cho người đỡ Lục Kiều Sam dậy, đưa cô ta đi bệnh viện.
“Nếu là Kiều Sam có chuyện gì bất trắc, tôi sẽ lột da đồ đê tiện này.”
Lúc trước nếu không phải người phụ nữ này qua lại với Tần Nhân Thiên, Kiều Sam đã sớm kết hôn với Tần Nhân Thiên rồi, sao có thể kéo dài đến bây giờ, thành một bà cô quá lứa.
“Đối với một đứa trẻ ba tuổi mà vẫn có thể ra ta, chị ta đáng chết.” Lục Lãnh Phong hừ nhẹ một tiếng, ôm ngang Hy Nguyệt lên đi vào phòng, đóng cửa lại rầm một tiếng, nhốt bà Lục ở bên ngoài.
Bà Lục tức giận muốn chết, chỉ cần bà ta còn sống, tuyệt đối sẽ không để Hy Nguyệt vào cửa nhà họ Lục lần nữa.
Bà ta không quản được Lục Lãnh Phong, thì để Lục Vinh Hàn và bà cụ quản lý vậy.
Trở lại trong phòng khách, Hy Nguyệt co quắp trong lòng Lục Lãnh Phong, phát run lên.
Vừa rồi đầu óc cô nóng lên, bỗng nhiên xúc động, cái gì cũng mặc kệ, bây giờ trở về nhớ lại mới có chút sợ.
Suýt nữa cô đã giết Lục Kiều Sam rồi.
Nhưng cô cũng không hối hận.
Cho dù là ai, chỉ cần dám làm tổn thương con của cô, cô sẽ liều mạng với người đó.
“Lục Kiều Sam sẽ không chết chứ?”
“Chỉ bị thương ngoài da mà thôi, không chết được.” Lục Lãnh Phong nhẹ nhàng vuốt ve lưng của cô, giọng điệu rất nhẹ nhàng, giống như đang trấn an một đứa trẻ bị hoảng sợ.
Cô hít mũi một cái, một vẻ buồn bã hiện lên trên mặt, “Lục Lãnh Phong, tôi không thể ở lại chỗ của anh nữa, vẫn nên đưa con rời đi thì tốt hơn.”
Lục Lãnh Phong ôm lấy khuôn mặt nhỏ chán nản tinh thần của cô, “Đi đâu cũng không được phép, tôi ở đâu, nơi đó chính là nhà của cô, hiểu chưa?”
Cô nặng nề thở dài, “Từ khi tôi rời khỏi nhà họ Lục, đã xác định không thể trở về được nữa rồi. Còn có Lục Kiều Sam, từ đầu đến cuối cô ta đều coi tôi thành thù địch, ngay cả con trai tôi cũng không buông tha, chúng tôi không thể nào chung sống hòa bình, bây giờ tôi lại làm cô ta bị thương, chỉ sợ mẹ anh hận tôi thấu xương. Tôi ở chỗ này sẽ không thể có được cuộc sống yên bình.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.