Chương trước
Chương sau

Chương 446
Cơ mặt Lục Lãnh Phong run lên, anh cảm giác như thể có mười nghìn con ngựa chạy qua trước mắt vậy: “Hy Nguyệt, nếu như cô dám vu oan bố đứa nhỏ ở trước mặt đứa nhỏ thì cô nên bịt miệng lại đi, chín tháng đều không được nói chuyện.”
Cô rùng mình, sợ hãi.
Thế này cũng gọi là hãm hại sao?
“Tôi… tôi muốn đi ngủ một lát.”
Cô không nói nữa, giả chết chắc là được đúng không?
Lục Lãnh Phong nằm bên cạnh cô, đôi mắt sâu đen luôn nhìn vào cái bụng bằng phẳng của cô, như thể hy vọng mình có đôi mắt nhìn xuyên thấu, có thể nhìn rõ xem bên trong rốt cuộc có hạt giống nào đang nẩy mầm không vậy.
Cô bị ánh mắt của anh làm cho có chút sợ hãi, nhanh chóng nhắm mắt lại.
Không nhìn thấy sẽ không sợ hãi nữa.
Ngày hôm sau, bác sĩ mà Lục Kiều Sam hẹn đã đến.
Cô ta đưa cho Hy Nguyệt một que thử thai, bảo cô đi kiểm tra trước.
Hy Nguyệt vào phòng vệ sinh, cô vô cùng căng thẳng, que thử thai nhỏ bé trong tay, như thể nặng cả nghìn tấn vậy, khi cầm trong tay cũng đều run rẩy.
Cô đã không thể phân được rõ, mình là hy vọng mang thai, hay là không hy vọng nữa, cũng không có cách đi suy nghĩ.
Sau khi thực hiện các bước bên trên, cô đặt que thử thi trên bồn rửa mặt, sau đó nhắm mắt lại.
Cô không dám nhìn, trái tim đập nhanh đến mức sắp bật ra khỏi lồng ngực.
Thời gian trôi qua từng giây một.
Trong lòng cô âm thầm đếm số, sau khi đếm đến 120, thì mở mắt ra.
Trên que thử thai chỉ có một vạch đỏ.
Âm tính.
Cô không mang thai.
Mọi căng thẳng, lo lắng và mâu thuẫn đền nhanh chóng biến mất toàn bộ, chỉ còn lại thất vọng, không thể khống chế được, sự thất vọng rất khó hình dung, giống như đang ngồi trên tàu cao tốc, từ trên mây xuống đáy thung lũng vậy.
Loại cảm giác này, khiến cô không thể rõ ràng được.
Có hy vọng, mới có thất vọng.
Thật ra cô muốn có thai, muốn một đứa nhỏ, đứa nhỏ với Lục Lãnh Phong.
Lục Lãnh Phong đang đợi bên ngoài.
Gương mặt đẹp trai của anh căng chặt lại, đi đi lại lại ở bên ngoài, gấp gáp muốn biết kết quả.
“Cậu chủ, cậu đừng căng thẳng, cô chủ chỉ đi thử thai, không phải sinh con.” Người làm đứng một bên nói.
Lục Lãnh Phong đá vào mông anh ta: “Con mắt nào thấy tôi căng thẳng chứ? Cút.”
Người làm sợ hãi nhanh chóng chạy đi.
Cậu chủ thật sự là khẩu xà tâm phật mà, rõ ràng trán đã chảy đầy mồ hôi rồi mà còn nói là không căng thẳng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.