Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 388
Hy Nguyệt cũng cười cười: “Chị cũng vậy, cũng giống như trước đây thích diễn kịch, hơn nữa diễn xuất càng ngày càng tốt.”
Hy Mộng Lan ở trong lòng điên cuồng mắng chửi, lời Hy Nguyệt nói giống như vạch trần một lớp da của cô, may mà lúc trước cô làm đủ mọi cách, để lại ấn tượng tốt cho Lục Lãnh Phong, nếu không thì hiện nay công sức đổ sông đổ bể.
“Được rồi, ai bảo chị là chị của em, không trách em làm bậy. Là chị, thủy chung đều phải yêu thương em gái, mặc kệ em gái có hành xử ra sao, đều phải thông cảm.” Khóe miệng Hy Mộng Lan nở nụ cười, một nụ cười đặc biệt khoa trương, phảng phất như không hề tức giận chút nào.
Hy Nguyệt thật sự rất bội phục diễn xuất của cô ta, nếu không quá hiểu Hy Mộng Lan, nhất định sẽ bị lừa qua.
“Chị họ, chúng ta biết từ nhỏ đến lớn, mặc kệ là chị muốn cái gì, đều dùng thể trăm phương ngàn kế đạt được. Chị luôn nói rằng chị sẽ không bao giờ bỏ cuộc trừ khi đạt được mục đích. Tựa như lúc trước, chị để cho bác gái mang em ra thay thế chị gả đi, nếu em không đồng ý, bác gái liền mỗi ngày đều tìm tới nhà chúng em, ngọt nhạt dụ dỗ. Làm chị em trong nhà, chị muốn thứ gì em đều có thể cho chị nhưng mà Lục Lãnh Phong thì không được, người đàn ông này là của em!”

Bất quá bộ dáng khí phách lúc này ngược lại làm cho anh rất thưởng thức.
Người phụ nữ này, luôn có thể làm cho anh tìm được điểm sáng mới không, chuẩn xác mà nói, hẳn là điểm tối, bởi vì đại bộ phận đều là mặt tối.
Nhưng mặt tối cũng được coi là một cảm giác đặc biệt, tươi mới, không đến mức nhanh chóng trở nên nhàm chán.
Hy Mộng Lan quả thực tức giận đến điên cuồng, từng sợi tóc đều lặng lẽ bốc khói, nhưng cô ta không thể để mọi người phát hiện ra, vẫn cười như cũ: “Hy Nguyệt, chị không muốn cái gì cả. Chị chỉ tin tưởng cái gì là của mình ắt sẽ thuộc vể mình. Cái gì không phải thì có muốn cũng không được. Là của mình thì ông trời chung quy sẽ trả lại cho mình, cho dù có vài người vất vả bày mưu tính kế, cũng chỉ công toi như cái giỏ tre mang đi đựng nước!”
“Chị, chị tự hiểu đạo lý này là được rồi.” Cô quay đầu lại, nhẹ nhàng hôn lên mặt Lục Lãnh Phong “Nếu như anh ấy lựa chọn chị, em sẽ không chút do dự rời đi, nhưng không phải trả lại cho chị, chỉ là chúc chị kẻ thứ ba thượng vị thành công.”
Lời này kỳ thật là đang phản kích, nhưng Lục Lãnh Phong nghe ra có chút tiêu cực, lông mày của anh bất giác nhíu lại.
Nếu như là vì tiền, cô nhất định sẽ chiến đấu, liều mạng mà chiến đấu, đối với chồng cùng cuộc hôn nhân này thì cô một chút cũng không muốn chiến đấu, không hổ là người ham tiền coi phú quý như mạng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.