Chương trước
Chương sau

Chương 311
Mặt Lục Kiều Sam hết xanh lại trắng: “Chị là con gái nhà họ Lục, là chị của em, em dựa vào cái gì mà đuổi chị ra ngoài chứ?”
Lục Sênh Hạ chạy tới: “Sau này anh cả là người thừa kế của nhà họ Lục, chị dâu là chủ nhà, nếu như chị đắc tội với hai người họ, sau này còn ở nhà họ Lục thế nào được chứ.”
Lục Kiều Sam nghiến răng: “Cô ta không thể làm chủ nhà được đâu. Không đến hai ngày nữa, chị dâu của em sẽ đổi thành người khác rồi. Có điều cô ta vốn dĩ cũng không phải là chân chính, chỉ là thứ đồ thay thế thôi.”
Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Chỉ cả à, bụng dạ chị thật xấu xa, em cảm thấy, chị nhất định sẽ bị anh Thiên bỏ, nhưng chị dâu sẽ không bị đâu.”
Lục Kiều Sam rất muốn tát cho Lục Sênh Hạ một cái, con nhóc này gần đây cũng thích chống đối với cô ta, nhưng cô ta không dám. Con nhóc này là viên minh châu trên tay bố cô ta, tát con nhóc này, bố cô ta còn không lột da cô ta chắc.
“Ai dám cướp Tần Nhân Thiên với tao, tao sẽ giết người đấy.” Cô ta tức giận rời đi.
Tư Mã Ngọc Như đi tới, gọi Hy Nguyệt vào phòng thay đồ của cô ta.
Cô ta lấy một chiếc váy từ trong tủ ra: “Hy Nguyệt, bộ váy này là mẹ bảo người chuẩn bị cho con, tối nay con mặc nó, đi dự tiệc với Lãnh Phong đi. Trong giới thượng lưu, không thể thiếu xã giao, con cũng phải ra ngoài nhiều hơn.”
Bà cụ Lục nhờ cô ta giúp đỡ Hy Nguyệt, không để Lục Kiều Sam bắt nạt Hy Nguyệt. Thật ra lúc trước cô ta cũng muốn làm cái gì đó, nhưng sợ bà lớn không vui, bây giờ có chỉ thị của bà cụ, cô ta không cần lo lắng nữa.
Hy Nguyệt không ngờ mẹ kế lại chuẩn bị quần áo cho mình, rất ngạc nhiên cũng rất cảm động: “Cảm ơn mẹ nhỏ, có điều chắc Lãnh Phong sẽ không dẫn con theo đâu.”
Lần trước anh cũng không dẫn cô đi cùng, chắc là dẫn theo người khác, chỉ là thấy cô bị nói xấu, làm mất mặt anh, nên mới đứng ra thôi.
“Mẹ và Sênh Hạ cũng đi, cậu ta không dẫn con theo thì con đi với mẹ, đến lúc đó thì đi tìm cậu ta.” Tư Mã Ngọc Như vỗ tay cô, ánh mắt tràn đầy ẩn ý.
Hy Nguyệt rũ mắt xuống, cô nghĩ đến cô gái mà cô nhìn thấy hôm qua, nhất định cô ta đã theo Lục Lãnh Phong một thời gian rồi, Lục Lãnh Phong ra ngoài hội họp với mọi người, chắc là thường dẫn theo cô ta.
Cô đi làm gì chứ, là muốn tuyên cáo chủ quyền của mình, hay là cùng cô ta hai vợ hầu một chồng?
“Mẹ nhỏ, nếu như Lãnh Phong có bạn đi cùng rồi, con đi có lẽ không tốt lắm.”
Tư Mã Ngọc Như thở dài: “Hy Nguyệt, mẹ biết thời gian con chung sống với Lãnh Phong rất ngắn, Lãnh Phong lại là một người luôn lãnh đạm, vẫn luôn lạnh nhạt với con. Con không thể quá bị động được, phải chủ động một chút, chỉ cần bắt được trái tim thằng bé, thì mới không sợ người khác dở trò.”
Hy Nguyệt âm thầm cười khổ.
Sao cô có thể bắt được trái tim Lục Lãnh Phong chứ?
Mọi người cần làm việc vừa với sức mình, chuyện này đối với cô mà nói hoàn toàn không thể làm được, là đang khiêu chiến với giới hạn không thể có của cô.
Nhưng cô không nói ra, chỉ ngoan ngoãn gật đầu: “Con sẽ cố gắng.”
Lục Lãnh Phong quả nhiên không định đưa cô đi dự tiệc, lên tầng thay quần áo rồi rời đi.
Anh nhất định là ghét bỏ mang cô theo làm mất mặt mình.
Cô đoán, anh sẽ tìm người phụ nữ hôm qua.
Cô ra hiểu ý người, nhất định sẽ làm anh hài lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.