Chương trước
Chương sau

Chương 309
Hy Nguyệt ngồi bên cạnh bà: “Bà ơi, khí sắc của bà càng ngày càng tốt, cháu thấy qua hai ngày nữa bà có thể về nhà rồi.”
“Đợi đến khi chắt của bà ra đời, bà mới về.” Bà cụ Lục cười nói.
Thật ra bà cụ Lục không có bệnh gì nghiêm trọng, bởi vì chuyện của ông cụ Lục nên mới đau buồn thành bệnh.
Bản thân bà cũng là bác sĩ, biết cách điều trị, bệnh viện này cũng là của bà, bây giờ giao cho nhà chú hai nhà họ Lục quản lý.
Bà ở đây quen rồi, không muốn quay về nhìn cảnh tượng nhớ lại chuyện cũ.
“Vì để bà mau trở về, cháu sẽ cố gắng.” Lục Lãnh Phong cười đùa.
Anh biết bà có nút thắt trong lòng, bà đã lớn tuổi rồi, một khi buồn rầu, rất dễ sẽ xảy ra chuyện lớn.
Tư Mã Ngọc Như và Lục Sênh Hạ cũng đến rồi.
“Bà ơi, sao tết đoan ngọ bà không về nhà cũng mọi người chứ?” Lục Sênh Hạ nghiêng đầu hỏi.
“Không phải các cháu qua đầy ăn tết đoan ngọ cùng với bà rồi sao?” Bà cụ Lục yêu thương xoa đầu cô bé.
Lục Sênh Hạ bóc cho bà cụ Lục một cái bánh ú, bà cụ ăn một miếng rồi hỏi: “Bà nghe nói gần đây Kiều Sam vẫn không thích Hy Nguyệt, con bé bị làm sao vậy?”
“Bà ơi, cháu kể cho bà nghe, chỉ cả không thích nhìn những ai xinh đẹp hơn mình. Chị ấy cảm thấy chị dâu cướp mất danh hiệu người đẹp nhất của chị ấy nên đặc biệt đố kỵ với chị dâu, muốn đuổi chị dâu đi.”
Kỹ năng cáo trạng của Lục Sênh Hạ là hạng nhất.
Hy Nguyệt phát hiện, mặc dù bà cụ không ở nhà, nhưng chuyện gì cũng phải hỏi qua, trong nhà xảy ra chuyện gì, dường như bà đều biết hết.
Bà cụ Lục thở dài: “Đứa nhỏ Kiều Sam này, bị Hạo Phong chiều chuộng hư rồi. Con gái nhà họ Lục chúng ta đều là người sắc sảo tài năng, hiền lương thục đức, biết cân nhắc mọi chuyện, chỉ có con bé là kỳ lạ, thích ăn lười làm, kiêu ngạo tùy hứng, hoàn toàn là một cái bình hoa.”
“Bà ơi, chị cả là bà hoàng hậu xấu xa trong công chúa Bạch Tuyết. Đợi cháu lớn rồi, cháu đẹp hơn chị ấy, chị ấy nhất định cũng sẽ đuổi giết cháu.” Lục Sênh Hạ làm mặt quỷ.
Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng cô bé rất thông minh, biết Lục Kiều Sam vẫn luôn không thích cô bé và mẹ cô bé, luôn chống đối bọn họ, cho nên cô cũng không thích cô ta, chỉ thích anh cả.
Hy Nguyệt phát hiện, người nhà họ Lục đều có chút tự luyến, tự phụ, cô bé lolita Lục Sênh Hạ này cũng vậy.
Có điều, bọn họ thật sự đều là rồng phượng trong nhóm người, có vẻ đẹp thịnh thế, gen tốt ngoài sức tưởng tượng.
Thật lo lắng, một loại bình thường giống như cô, có phá hoại gen trội hoàn hảo nhà bọn họ không, đến lúc đó sẽ trở thành tội nhân nhà họ Lục mất.
“Cháu chỉ là một người bình thường, sao có thể so với chị cả chứ. Chị cả không thích cháu, có lẽ là bởi vì cháu không cùng một loại, là người ngoài.”
Bà cụ Lục nhìn cô, ánh mắt trở lên nghiêm túc: “Hy Nguyệt, cháu không phải là người bình thường, cháu là con dâu trưởng của nhà họ Lục chúng ta, cháu phải nhớ thân phận của mình. Cháu không được nhịn Kiều Sam, cháu càng nhường con bé, con bé sẽ càng trở mặt với cháu, cháu phải cho con bé biết sự lợi hại của mình. Nếu như mẹ chồng cháu dám có ý kiến gì với cháu, thì cháu đến tìm bà, bà sẽ chống lưng cho cháu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.