Hy Nguyệt cười mỉa một tiếng: “Chuyện của Đỗ Di Nhiên, cũng
là anh làm đúng không? Chúng tôi tìm được thứ này trong nhà
anh” Cô lấy ra một cái mặt nạ mô phỏng.
Đỗ Di Nhiên thực sự không thể tin được, năm lấy cái cốc ném về
phía Eric, cái cốc đập trúng người anh ta: “Tên khốn nạn này, tôi
phải chém anh ra chục nghìn đao”
Cô nhỏ Đỗ sợ ngây người, cô ả không biết chút nào.
“Eric, những lời cô ta nói là thật sao?”
Sao Eric có thể thừa nhận, nếu thừa nhận, nhất định sẽ phải
chết: “Không phải, sao tôi có thể làm loại chuyện này, là bọn họ
muốn vu oan cho tôi”
“Người của chúng tôi đã tìm được đứa bé, là của anh hay
không, làm xét nghiệm chẳng phải sẽ biết sao?” Hy Nguyệt
không chút hoang mang nói.
Đỗ Di Nhiên hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, vào ban đêm,
dẫn theo người tới nơi giam giữ Eric, thiến anh ta.
Ở thành phố Tinh Không hai ngày, Lục Lãnh Phong và người
nhà về thành phố Long Minh.
Lục Lãnh Phong dẫn theo Hy Nguyệt đi tới một viện điều dưỡng
tư nhân ở vùng ngoại ô, bên trong chỉ có một người bệnh, là một
đứa bé trai.
Cậu bé tên là Khải Minh, là con trai của người anh em Lục Lãnh
Phong, người anh em của anh là cảnh sát quốc tế, hai vợ chồng
cùng hi sinh trong một lần làm nhiệm vụ, chỉ để lại Khải Minh
mới sinh ra không lâu.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352970/chuong-2292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.