Đôi mắt Đỗ Di Nhiên chậm rãi trở nên sắc bén.
“Cô ta thực sự thay đổi rất nhiều so với trước đây”
Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Lục Sênh Hạ dẫn theo
Hứa Kiến Quân và Kiến Dao tới vườn hoa tản bộ. Lúc đi tới
vườn hoa, nhìn thấy ở sâu trong rừng có hai bóng người lắc lư.
Ba người tò mò đi tới.
Bóng người kia cao lớn, Lục Sênh Hạ liếc mắt một cái là nhận ra
Đỗ Chấn Diệp, trong lòng cậu ta có một người phụ nữ, là Ngọc
Thủy nữ giúp việc trong nhà.
Đầu Lục Sênh Hạ nổ tung: “Anh Chấn Diệp, anh đang làm gì
thế?”
Đỗ Chấn Diệp giống như mới tỉnh lại từ trong mơ, quay đầu nhìn
cô ấy một cái, lại nhìn thoáng qua người phụ nữ trong lòng,
cuống quít đẩy cô ta ra.
Trên gương mặt cậu ta là mờ mịt không biết phải làm sao: “Ngọc
Thủy, sao cô lại ở đây?”
Ngọc Thủy thẹn thùng nhìn cậu ta: “Cậu chủ, vừa rồi anh đi qua
đây, lập tức ôm lấy em, em cũng bị anh dọa sợ” Lục Sênh Hạ
cắn môi, nước mắt lập tức chảy ra: “Anh Chấn Diệp, sao anh có
thể như vậy, hu hu..”
Cô ấy khóc chạy đi, cho dù thế nào cũng không ngờ tới ban
ngày ban mặt, anh Chấn Diệp mà cô ấy yêu nhất sẽ thân thiết
với một người giúp việc.
“Cô út” Kiến Dao bước chân ngắn chạy đi, theo sau là hai bà vú
vội vàng đi theo, sợ cô bé ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong/3352950/chuong-2278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.