Chương trước
Chương sau
“Đây chính là cơ hội tốt, không thể bỏ qua, em có thể đợi Đại

Dao sinh con xong lại đi. Đến lúc đó Sênh Hạ cũng sẽ qua đó

học, các em có thể giúp đỡ lẫn nhau” Hy Nguyệt cười hì hì nói.

“Vậy ạ” Hoa Phi cười nói: “Có cô nhóc đó ở đây, Đại Dao chắc

chăn không cảm thấy buồn chán”

Bọn họ đang nói chuyện, di động của Hy Nguyệt vang lên, là

Kiều An gọi tới, hẹn cô đi uống trà chiều.

Ăn cơm xong, Hy Nguyệt rời đi, để em trai nghỉ trưa.

Cô dẫn theo Kiến Dao và Kiến Diệp cùng đi uống trà. Niên Niên

đang ở bên trong chơi, cậu bé đã biết đi, nhìn thấy anh trai và

chị gái, vui vẻ chạy tới: “Anh, chị!”

Kiến Dao hôn lên gương mặt cậu bé, đưa đồ chơi của mình cho

cậu bé.

Niên Niên tưởng đồ ăn, vui vẻ cho vào trong miệng.

Kiến Dao vội vàng kéo tay cậu bé ra: “Thứ này không ăn được,

là để chơi”

Hy Nguyệt bế cậu bé lên: “Niên Niên, bác mang đồ ăn ngon tới

cho cháu, đừng gấp”

Cô đưa kẹo que cho cậu bé, để cậu bé mút.

Cậu bé liếm chèm chẹp rất vui vẻ.

“Ăn ngon không?” Hy Nguyệt cười hỏi.

Cậu bé vui vẻ gật đầu: “Ăn ngon ạ”

Kiều An gọi Hy Nguyệt tới, không chỉ vì dùng trà, còn muốn hỏi

chuyện đứa bé nhận tổ quy tông tiến hành thế nào.

“Đợi lúc mở tiệc trung thu, tôi sẽ nói với bà cụ. Cần để Niên Niên

và Lãnh Phong bồi dưỡng tình cảm mới được” Hy Nguyệt chậm

rãi nói.

Kiều An cũng nghĩ như vậy: “Tuần này tôi phải về nhà một

chuyến, không tiện dẫn theo đứa bé, có thể để thằng bé ở nhà

họ Lục mấy ngày không?”

“Được chứ” Hy Nguyệt sảng khoái gật đầu, ôm lấy Niên Niên:

“Niên Niên, đến nhà bác gái chơi, có được không?” “Được ạ”

Niên Niên nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng như sữa.

Cậu bé rất thích Hy Nguyệt."

Niên Niên rất thích đi theo Hy Nguyệt, cũng không âm ï đòi mẹ.

Có anh trai chị gái chơi đùa với mình, còn có bác gái làm đồ ăn

rất ngon, cậu bé căn bản không có tâm tư nhớ tới mẹ.

Lục Lãnh Phong nhìn thấy tên nhóc này lại tới nữa, trong lòng

như có chục nghìn con ngựa lao nhanh qua.

Cô gái ngốc, em rất rảnh rỗi à? “Không rảnh, em bận chết đi

được, có rất nhiều chuyện cần phải xử lý” Hy Nguyệt lắc đầu như

trống lắc.

Lục Lãnh Phong búng trán cô một cái: “Vậy em chăm sóc con

người khác giúp làm gì.” “Có bà vú rồi mà, lại không cần em

quản” Hy Nguyệt cười

hì hì: “Lục Lãnh Phong, dù sao người ta cũng là con của anh, bộ

dạng lại đáng yêu như thế, anh không tặng người †a một chút

tình thương của bố được à”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.