Chương trước
Chương sau
Lục Sênh Hạ hết nói nổi, tên nhóc này đúng là rất tự kỷ! Hứa

Kiến Quân nhìn Tân Như Thông và Cố Nhược Đồng, sờ căm:

“Con của cậu Như Thông và dì Cố nhất định rất đẹp, hoàn toàn

không cần lo lắng em ấy kế thừa khuyết điểm, bởi vì bọn họ

không có khuyết điểm. Nếu cậu Như: Thông tìm dì khó coi thì

không xong đâu, nếu bọn họ sinh ra cô bé khó coi, cháu chắc

chắn không cân”

Tân Như Thông bị sặc, tên nhóc này đang rơi vào trong vòng

luẩn quẩn, ba câu không rời “con gái” của anh ta. “Ánh mắt cậu

kém như vậy sao?”

“Cháu rất tin tưởng vào cậu” Hứa Kiến Quân lè lưỡi. Cậu bé chỉ

từng gặp một người có mắt không tốt lắm, chính là ông nội nhà

họ Lục, gen này trăm ngàn lần phải phanh lại, đừng di truyền

xuống dưới.

Lúc này ở trong rạp hát lớn thuộc thành phố Long Minh, Lục

Vinh Hàn che mũi, hắt hơi một cái.

Cảm thấy thời tiết dân lạnh hơn, ông ấy cởi áo ra mặc cho Y

Hạo Phong.

Y Hạo Phong xua tay, trả áo lại cho ông ấy.

“Tôi không lạnh, ông đều đã hắt xì rồi, vẫn nên tự mình mặc đi”

Lục Vinh Hàn nhún vai, muốn nói gì đó nhưng buổi nhạc hội đã

bắt đầu, nên câm miệng lại.

'Y Hạo Phong nghe vô cùng chăm chú, lúc trước ở Mỹ Khâu, bà

ấy gần như mỗi tuần đều đi nghe buổi nhạc hội. Thực ra lần này

Lục Vinh Hàn đặc biệt mua vé cho bà ấy, ông ấy nợ bà ấy nhiều

năm như vậy, cho dù bà ấy có nguyện ý tiếp nhận hay không,

ông ấy đều hi vọng có thể bồi thường cho bà ấy.

Thỉnh thoảng ông ấy sẽ lén liếc bà ấy. Bà ấy vẫn xinh đẹp như

thế, tao nhã như thế. Năm đó có vô số người theo. đuổi bà ấy,

nhưng bà ấy lại nhìn trúng ông ấy, ông cụ Lục vô cùng hài lòng

đối với bà ấy, ngay từ đầu đã không trưng cầu ý kiến của ông ấy,

trực tiếp tới nhà họ Y cầu thân, đính hôn cho bọn họ.

Ông ấy nhìn trúng tất nhiên là thông qua quyền thế của nhà họ

Y, khai thác thị trường của nhà họ Lục ở nước ngoài.

Nhưng mà lúc đó, ông ấy đang cùng Tư Mã Ngọc Như rơi vào

trong tình yêu cuồng nhiệt, sao có thể tiếp nhận mối hôn sự

này?

Người trẻ tuổi đều phản nghịch.

Nhớ ngày đó, Lãnh Phong cũng không phải cam tâm tình

nguyện tiếp nhận Hy Nguyệt.

Cho nên Hy Nguyệt mới có thể giả chết rời đi.

Sau khi buổi nhạc hội kết thúc, hai người đi tới cửa hàng đồ

uống ở phía trước.

Y Hạo Phong vén mái tóc ra sau tai, mỉm cười.

“Ông đây là đang coi tôi là tấm chắn đúng không?”

Lục Vinh Hàn hơi kinh hãi: “Tấm chắn gì cơ?”

“Không phải là ông đang âm thầm hẹn hò với Thượng Quan Yến

Nhi sao? Tư Mã Ngọc Như đại náo một trận, ông lo lắng phóng

viên viết bậy, ảnh hưởng không tốt tới Thượng Quan Yến Nhi, cho

nên hẹn tôi ra ngoài, khiến bọn họ hiểu lầm ông và Thượng Quan

Yến Nhi không có quan hệ, mà muốn tái hôn với vợ cũ” Y Hạo

Phong chậm rãi nói.

Lục Vinh Hàn có chút dở khóc dở cười: “Tôi và Thượng Quan Yến

Nhi chỉ là quan hệ công việc, tôi không có đam mê này, tìm một

người phụ nữ có thể làm con gái mình”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.