Chương trước
Chương sau
“Ăn ngon, thực sự không nghĩ tới Ngọc Thanh lợi hại như vậy,

còn là một đứa bé, nhưng nướng đồ ăn lại ngon như thế” Cố

Nhược Đồng khen ngợi.

Tư Mã Ngọc Thanh đắc ý nhướng mày: “Chị Cố, em là trù †hần

chuyển thế, vị giác của em nhạy bén hơn người thường nhiều.

Sau này em trưởng thành, muốn thành lập một đế quốc ăn uống

lớn nhất thế giới”

“Tốt lắm, mọi người nhất định sẽ dốc toàn lực ủng hộ em” Cố

Nhược Đồng cười nói, cô ấy nướng một cái chân gà, là nướng cho Tân Như Thông.

“Anh Như Thông, nếm thử chân gà mật ong em nướng đi” Tân

Như Thông không từ chối, nhận lấy, anh ta biết Hy Nguyệt muốn

tác hợp bọn họ, chỉ cần cô vui vẻ, anh ta làm gì đều không sao cả.

“Sườn nướng của em cũng xong rồi, mọi người mỗi người một miếng” Hy Nguyệt mở giấy bạc, chia sườn nướng ở bên trong cho mọi người.

Lúc này một vì sao lướt qua bầu trời, Kiến Dao nhìn thấy hưng

phấn kêu to: “Bố, bố, con thấy một ngôi sao rơi, hôm nay có

mưa sao băng chòm sao sư tử hay không ạ?”

“Nói không chừng thực sự có đấy” Lục Lãnh Phong cười nói.

Bố, cầu nguyện với sao băng có thể thành hiện thực không ạ?”

Kiến Dao tò mò nhìn bầu trời.

“Nếu sao băng nghe thấy, có thể thực hiện nguyện vọng của

con, nhưng mà nó cách rất xa, chưa chắc đã nghe thấy được”

Lục Lãnh Phong ôn hòa nói.

“Con muốn ước một nguyện vọng, con không muốn cô út đi xa,

như vậy con sẽ không nhìn thấy được cô ấy, con sẽ nhớ cô ấy”

Kiến Dao nói Lục Sênh Hạ cười hì hì: “Kiến Dao, cô út ra nước

ngoài đi học, đợi cháu trưởng thành cũng phải ra nước ngoài đi

học. Hơn nữa cô không phải đi rất xa, là tới chỗ ông ngoại và bà

ngoại ở. Đợi tới lễ giáng sinh, bà nội và bố mẹ sẽ dẫn các cháu

tới đó chơi."

“Hóa ra là như vậy, vậy cháu yên tâm rồi” Kiến Dao nở nụ cười.

Bọn họ thường xuyên gọi video call, nói chuyện với ông ngoại và

bà ngoại, bà ngoại từng nói lễ giáng sinh năm nay sẽ tặng cho

cô bé và Kiến Diệp một phần quà rất tuyệt.

Hy Nguyệt vỗ bả vai của Lục Sênh Hạ, năm tới cô nhóc này sẽ rời

khỏi nhà ra nước ngoài, sau này phải lấy chồng xa tới thành phố

Tỉnh Không, cô thực sự có chút không lớn như vậy, còn chưa

từng rời khỏi nhà.

Lục Sênh Hạ nhìn ra được tâm tư của cô, mỉm cười: “Chị dâu, chị

không cần lo lắng đâu, ra nước ngoài có anh Chấn Diệp chăm

sóc em mà”

“Đây gọi là con gái lớn phải gả đi không thể giữ mãi trong nhà”

Lục Lãnh Phong dùng giọng điệu trêu chọc nói.

Lục Sênh Hạ hờn dỗi liếc anh một cái: “Nam lớn lấy vợ, nữ

lớn gả chồng, đây là thói thường của con người mà thôi” “Yên

tâm, đồ cười đều đã chuẩn bị cho em xong, nhất định gả em đi

thuận lợi vui vẻ, anh chỉ có mình em là em gái” Lục Lãnh Phong

xoa đầu cô ấy đầy cưng chiều.

Tư Mã Ngọc Thanh ăn xong một miếng sườn nướng, đảo đôi mắt

to nói: “Thực sự không biết sau này em sẽ tìm một người bạn gái

như thế nào, em hi vọng cô ấy có thể xinh đẹp giống như chị gái

xinh đẹp, thanh thuần như đóa hoa sen. Quan trọng nhất là

không thể phẫu thuật thẩm mỹ, em ghét người động dao vào

mặt”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.