Chương trước
Chương sau
Lục Vinh Hàn thở dài một hơi.

“Tôi nghĩ chỉ có tách ra, mới có thể khiến cô đoạn tuyệt mọi quan hệ với nhà họ Lục. Từ nay về sau, cô sẽ giống như những người lui tới trên đường phố, chỉ là người bình thường không thể bình thường hơn. Coo không phục cũng được, muốn tranh cũng được, muốn đấu đá cũng được, đều không còn cơ hội nữa.”

Tư Mã Ngọc Như lảo đảo về sau một bước, ngã lên trên mặt đất.

Ông ấy là chỗ dựa vững chắc của cô ta, đã không có ông ấy, tất nhiên cô ta không là gì cả.

Hy Nguyệt vươn một ngón tay ra có thể nghiền cô ta thành cặn, còn đấu như thế nào nữa?

“Em nói em sẽ bỏ hết tất cả, em sẽ không tranh không đấu nữa, em chỉ muốn kết hôn với anh, thanh thản ổn định làm vợ của anh, những lời em nói đều là lời thật lòng.”

Cô ta nhất định phải nghĩ biện pháp ổn định ông ấy trước.

Chỉ cần lấy được chứng nhận kết hôn, thì có thể muốn làm gì thì làm.

Nhưng mà Lục Vinh Hàn không phải là kẻ ngu ngốc.

Thực ra ông ấy đã sớm hối hận, muốn về nhà hưởng thụ quan hệ bố con. Ông ấy để ý con trai, để ý cái nhà này, nhưng mà không thể vứt bỏ mặt mũi.

Ông ta là bố, sao có thể mặt nóng dán vào mông lạnh của con trai được? Còn có Y Hạo Phong, bà ấy chắc chắn sẽ không tha thứ cho ông ấy.

“Cô không cần nói nữa, cứ như vậy đi, mọi người chia tay trong hòa bình.”

Sau khi nói xong, ông ấy lập tức đi ra ngoài.

“Lục Vinh Hàn, anh không thể đối xử với em như vậy!” Tư Mã Ngọc Như ở phía sau thét chói tai. Cô ta bắt đầu hối hận, lúc trước không. nên rời đi, để đám hồ ly tinh có cơ hội chen chân vào.

Trong đại sảnh tụ hội.

Hy Nguyệt uống một ngụm cocktail: “Theo em thấy, lần này bố và Tư Mã Ngọc Như thực sự tách ra rồi. Một khi người đàn ông thay lòng, tám con ngựa đều kéo cũng không kéo lại được.”

Lục Lãnh Phong vươn tay lên, xoa đầu cô nói: “Hóng chuyện".

“Em đây là đang quan tâm anh, vợ của bố sau này là mẹ kế của anh, em đây là âm thầm giữ cửa thay ông ấy, không thể lại tìm một kỹ nữ †âm cơ giống như Tư Mã Ngọc Như” Hy Nguyệt làm mặt quỷ.

“Cho dù là kỹ nữ tâm cơ, cũng không thể tạo nên sóng to gió lớn gì, loại người phụ nữ ngu ngốc thích tìm đường chết giống như

Tư Mã Ngọc Như, cũng rất hiếm thấy.” Lục Lãnh Phong cười nhạo một tiếng. “Cũng phải.” Hy Nguyệt nhún vai. Bố không còn là người quản lý nhà họ Lục nữa, đối nghịch với bọn họ sẽ không có trái cây ngon để ăn. Chỉ cần là người phụ nữ thông minh, đều sẽ nghĩ biện pháp khiến hai bố. con bọn họ làm lành như lúc ban đầu, như vậy mới có lợi với cô ta nhất.

Trong lòng Tư Mã Ngọc Như tràn ngập tức giận, sao có thể tha cho Thượng Quan Yến Nhi, Lục Vinh Hàn rời đi, cô ta tìm Thượng Quan Yến Nhi tính sổ.

Cô ta vừa mới tiến tới, lập tức xông tới trước mặt Thượng Quan Yến Nhi, nằm lấy ly rượu trên bàn hắt vào mặt Thượng Quan Yến Nhi. Thượng Quan Yến Nhi nổi giận, nằm lấy ly rượu khác hắt trả.

Lửa giận của Tư Mã Ngọc Như dấy lên vạn trượng: “Hồ ly tinh không. biết xấu hổ, tôi đánh chết cô.” Cô ta xông tới đánh Thượng Quan Yến Nhi.

Bảo vệ vội vàng xông tới ngăn cô ta lại:

“Thưa cô, nơi này là trường hợp công chúng, cô chế giễu người khác như vậy, sẽ rất mất thân phận.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.